CMSN người phụ nữ chu toàn, công dung ngôn hạnh, gia chánh, hy sinh nhất L từng biết. Ai cũng nể người ngoài, idol Hollywood, K-pop, V-pop, L chỉ ngưỡng mộ mẹ 😇 SN mẹ mà 2 cháu chúc bà thêm cân, thêm lượng, thêm chỉ vàng. L học theo chúc mẹ mạnh khoẻ, minh mẫn, may mắn, chốt hạ đúng đắn, thành công, nhiều tiền, vàng, của cải đất đai để gia đình mình gồm bà, bố, các con, các cháu luôn hạnh phúc, tràn ngập tiếng cười, niềm vui ☺️
Hơi thực dụng chứ mẹ L cực thích nuôi gà lấy trứng bởi:
- Nghĩa đen: Mẹ hiện nuôi 5 em gà mái, trước nhiều hơn lên đến 10 con, cả vịt, ngan, ngỗng (con gì cũng được miễn đẻ ra trứng mẹ đều mê 🪿🦆🐥) nhưng lần này L về ra vườn hái tía tô, bạc hà, diếp Nhật, xà lách để mang vào SGN, hỏi “Sao gà còn ít thế mẹ?”, mẹ bảo “Tết mẹ đau chân chả đi đâu mua gì được nên đem cho chú P 1 con, ông T 1 con, cô L 1 con 🐔. Còn lại toàn gà mái, nuôi lấy trứng, ngày thu 2 trái. Mẹ vừa cho chị H 40 trái, biết con sắp về nên mẹ không cất trứng vào tủ lạnh sợ bỏ ra bỏ vào lại hỏng. Lần trước mẹ gói 22 trái, lần này mẹ lại trộn gạo cho khỏi vỡ 22 trái nữa nhé 😉” Mắc cười, đang chiên cá, om dưa thịt trâu, rang thịt, nấu canh, mẹ phi ra vườn nhanh như 1 cơn gió, hớn hở “con gà nó mắc đẻ, chạy như bay lên ổ, may quá mẹ đỡ kịp không vỡ quả 🥚 nào”
- Nghĩa bóng: Góc trái cổng mẹ trồng khế theo sự tích “Ăn 1 quả khế trả 1 cục vàng”, trước cửa mẹ trồng mít nghĩa “Tiền to như lá mít”, sau vườn góc phải mẹ chồng sung Mỹ để “tiền nhiều như sung rụng” Và L là 1 con gà mẹ nuôi để trữ trứng, đẻ trứng. SN 93 tuổi Quý Dậu, L ngây thơ như 1 bé gà 🐣 chính hiệu. Tiền từ lúc đi làm là 2014 tới giờ toàn gửi mẹ chơi ‘chứng’ khoán, cổ’ phiếu đến khi cần chứng minh tài chính làm visa đi học, du lịch mẹ mới trả. Đi UK cá kiếm được £7k2 cũng đưa mẹ cầm từ Séc về. Ở nhà 4 ngày, mẹ ngọt nhẹ 🥰 “Con có 125 củ thì bank mẹ mượn. Đầu tháng người ta trả tiền thuê nhà mẹ bank lại cho” Trong khi cũng 400 củ đó L tiết kiệm từ năm đi MY làm tới giờ, hỏi mẹ vs chị thì nghe “Bố mẹ kiếm $ cho các con chứ lấy của các con đồng nào. Thời buổi kinh tế khó khăn chả ai dám đi du lịch. Con mà không tiết kiệm sau này ốm đau bệnh tật không có tiền mà mua thuốc, đi viện đâu 🤕 Mỗi tháng con dành 1/3 lương mua 1 chỉ vàng, chưa tới 1 năm đã mua được 1 cây. Vàng bây giờ có giá lắm. Con đã không có óc kinh doanh, đầu tư mua sắm gì chơi vàng là dễ nhất. Tiền con, chị với mẹ đầu tư hộ, mỗi tháng mẹ trả ngang lãi suất ngân hàng luôn” 🥲
Nghỉ phép, mẹ cho L tự do ngủ nướng đến 9 AM sau khi mẹ dậy từ 4 AM băm rau, chặt xương, nấu bữa trưa cho cháu với chị gái mang đi, bữa sáng cho bà ngoại & bố đi bơi về rồi ới “Dậy đi gái ơi. Dậy đưa mẹ ra chợ mua bó hoa về thắp hương mùng 1/ ngày rằm, cân cá về kho. Hôm nào con đi mẹ lại làm nồi cá kho thịt, trám, khế để con mang vào, thích không? Đi chợ mẹ dạy cách chọn thịt, rau ăn uống đảm bảo sức khoẻ ☺️” L ưỡn ẹo “Con ở 1 mình có bao giờ mua thịt, cá đâu! Mẹ đừng mua mất công nấu vất vả, con ăn 2 trái trứng/ngày là đủ. Mẹ gói cho con mấy bó rau ngoài vườn là được rồi. Trong kia để tiết kiệm thời gian, con toàn ăn củ.” Rồi 2 mẹ con chở nhau trên chiếc xe đạp mini của mẹ (hồi L nhỏ) hay L chở mẹ trên xe Spacy cũng của mẹ than “Xe này thấp quá con mỏi cả chân” còn mẹ thì chê “Xe SH cao mẹ lên/ xuống không nổi” đi khắp chợ ướt dọc đường tàu Cổ Nhuế. Ra đó, các cô quen hay mổ gà/ bán đậu hũ cho mẹ thấy L thường hỏi “Con gái lấy chồng chưa? Nhiêu tuổi mà cao to hơn mẹ rồi? Mẹ trẻ thế, nhìn 2 mẹ con như 2 chị em” 🥹 Mẹ sẽ nói rằng “cháu nó sống xa nhà, đi du học từ nhỏ, quanh năm ở nước ngoài nhưng tồ lắm chưa lấy chồng được đâu!” 😟 Nhưng về nhà, mẹ tự hào nói “Cần gì bơ sữa nhiều toàn chất bảo vệ thực vật, tăng trưởng động vật khiến trẻ em phát phì, con gái 9, 10 tuổi đã dậy thì. Mẹ nuôi con từ nhỏ làm gì có ly sữa tươi, sữa bột nào. Mẹ toàn lấy bông chấm mật ong cho mút. Ấy vậy vẫn cao 1m67, m68 đó thôi” 😌
Mỗi lần nghỉ phép về nhà, L sẽ quanh quẩn bên mẹ, nhặt rau, rửa rau, rán đậu, gọt trái cây, chuẩn bị bữa trưa bữa tối, dọn nhà cửa, tắm rửa cho bà ✌️Ai qua chơi cũng khen mẹ đảm việc nước, giỏi việc nhà. Chăm cụ già 97 tuổi, ngày 3 bữa cơm, phở, cháo, tối trước khi ngủ kèm 2 cháu 1 đứa 14, 1 đứa 10 tuổi học” Bác hàng xóm qua xin rau ngót về cho cháu sắp đẻ khen “Bà T vất vả thế, chưa lo xong bữa trưa đã lo bữa tối, chưa tối đã lo mai ăn gì” 😢 Bữa cơm 4-5 món mẹ còn tạo việc cho L bằng cách mua bột vs đường về nặn bánh trôi rồi ngồi cả sáng mùng 1 la “Con xem cái H nhà chú Q nó đảm đang bao nhiêu thì con vụng về bấy nhiêu. 1 mình nó chuẩn bị cả mâm cỗ 10 món còn con thì dạy mãi là bóp bột trong lòng bàn tay, ép dẹt nó ra, nhét cục đường, nắn đầu rồi vo viên lại thôi mà làm mãi không xong. Mẹ xong 3 viên con vẫn chưa được 1 viên. Lấy chồng lấy thằng nó đảm vào, chứ con vụng lấy chồng vụng chỉ khổ con cái. Con với bố vụng y nhau, làm đâu hư đó, không được việc gì. Gen nó truyền từ cha sang nên chọn chồng cần chuẩn” 🥺 Bữa tối của mẹ kết thúc bằng 2-3 loại trái cây tráng miệng, để bố phải hỏi mẹ nên ăn gì trước tiên cho đỡ nhạt miệng. Sau bữa ăn, mới 9 PM, L đã không thể mở mắt đọc sách hay làm gì khác ngoài việc lên giường đi ngủ như khi sống 1 mình. Tẩm bổ vài ngày, lên ký, tăng huyết sắc tố, tiểu cầu tới ngày cuối ở HAN mới dám ra viện hiến máu. Kỳ nghỉ của L tuy ngắn ngủi nhưng lúc nào cũng vậy. Thật an nhiên, yên bình 😍
Về nhà, L chẳng cần mảy may nghĩ tới công việc, sáng đánh răng lo chưa bật nồi cơm, tối chả phải tính còn hay hết rau, trên đường đi về mua gì, chế biến như nào. Mọi thứ khi ở nhà đều dễ dàng, cái gì cũng có. Mỗi khi kết thúc kỳ nghỉ Tết hay lễ dài ngày, quay về chung cư mini L ở, L mất ít nhất 1 ngày chênh vênh, chán ăn, lười nấu, rau củ thịt cá mẹ nấu bỏ hộp sẵn nhưng chọn tạm gói mì cho xong do nhớ lời mẹ dặn “rau với trứng đã nấu không được để qua đêm” mà có 1 mình ăn nhồi ăn cố đêm no không ngủ nổi 🤮
Vì tất cả những điều ấy, nhiều khi L ngại về. Vì ở nhà, L có tất cả, có giường to, phòng ngủ, bàn trang điểm, toilet, bathroom rộng rãi, riêng biệt, motor lượn đường làng ngõ xóm hẹn hò bạn bè không phải walk bộ 3miles bắt bus, có bố ngâm, giặt tay, phơi và gấp quần áo, cọ lavabo, sàn phòng tắm, có mẹ đi chợ, nấu ngày 3 bữa ngập miệng món khoái khẩu 🍱 Cứ như vậy, L sợ mình sẽ mãi là đứa trẻ ngây thơ, yếu đuối, không biết sợ hay lo lắng gì, không biết trân trọng những thứ bố mẹ đã vất vả gây dựng nên, không biết yêu thương và trân quý những người yêu thương L vô điều kiện trong khi cả thế giới này, cần điều kiện mới yêu nhau 😶
Comments
Post a Comment