Chúng ta từng ít nhất 1 lần trong đời đứng giữa 2 lằn ranh: “Đi đi em, do dự, trời tối mất” và “Ở lại đi em, nắng sẽ lên, sưởi ấm trái tim em”. Câu 1 thúc giục, là sự dứt khoát của lý trí. Câu 2 vỗ về, là niềm tin điều gì đó sắp đến sẽ tốt đẹp hơn. Nhưng rồi, ai đúng?
1. NGƯỜI CHỌN "ĐI ĐI EM"
Là những người tin khi 1 mối quan hệ khiến bạn do dự quá lâu, tức là trái tim đã có câu trả lời. Tình yêu vốn dĩ không phải 1 cuộc đấu tranh dai dẳng giữa “Nên tiếp tục không?” hay “biết đâu ngày mai sẽ tốt hơn?”. Nếu 1 nơi đã không còn dành cho bạn, ở lại chỉ làm kéo dài nỗi đau. Điều này giống việc đứng dưới 1 cơn mưa giông. Dù mong mỏi bao nhiêu, hy vọng thế nào, trời cũng không lập tức tạnh chỉ vì bạn đứng đó. Nếu mãi chờ đợi, chính bạn sẽ là người nhiễm lạnh trước tiên. Người ra đi hiểu cánh cửa khép lại vì vốn dĩ không dành cho mình.
2. NGƯỜI CHỌN “Ở LẠI ĐI EM”
Có những người tin vào mặt trời. Họ tin nắng sẽ lên, sưởi ấm trái tim. Rằng có những điều, chỉ cần chờ 1 chút, kiên nhẫn 1 chút, mọi thứ rồi sẽ ổn. Họ say mê nghệ thuật phục chế, tin có vết nứt không có nghĩa thứ đó đã hỏng, mà chỉ cần thời gian sửa chữa. Như bình gốm Kintsugi của Nhật, những vết nứt trở thành điểm đặc biệt vì được hàn gắn bằng vàng. Hay sữa hỏng biến thành sữa chua. Sữa chua có giá trị hơn sữa. Nếu hỏng thêm nữa, nó trở thành phô mai còn giá trị hơn cả sữa và sữa chua. Nước nho chua trở thành rượu vang, còn quý hơn nước nho tươi. Tình yêu cũng thế, đôi khi, chỉ cần trao thêm cơ hội.
3. KHÔNG CÓ LỰA CHỌN NÀO LÀ HOÀN HẢO
Vấn đề không ai biết mình đang trong 1 cơn giông hay cơn mưa rào, không biết cơn bão kéo dài mãi hay lát trời quang đãng hơn. Và lại mắc kẹt giữa 2 dòng suy nghĩ, giữa 2 thái cực: "đi hay ở?" Nhà văn Haruki Murakami nói: "Khi cơn bão đi qua, bạn sẽ không còn là người như trước." Vậy câu hỏi không phải "đi hay ở?", mà là “vì điều gì?” Bạn đi vì đã cố hết sức hay chưa đủ kiên nhẫn? Bạn ở vì tin tưởng hay sợ hãi sự thay đổi? Dù ở hay đi, quan trọng nhất là làm điều đúng đắn cho chính mình. Ta không trở nên tệ đi vì mắc sai lầm. Sai lầm là trải nghiệm giúp ta giá trị hơn. Christopher Columbus vì nhầm đường phát hiện ra châu Mỹ. Alexander Fleming từ sai sót trong phòng thí nghiệm phát minh ra Penicillin. Bất kể bạn chọn điều gì, sẽ luôn có nuối tiếc. Nên cái gì cần sẽ đến, cần buông thì buông. Đừng bực bội, đừng níu kéo, đừng nuối tiếc. Người bận tâm vào những chuyện đã qua đều sống chẳng hạnh phúc.
P/s: Kỷ niệm ngày ai ai cũng up ảnh Shangrila - Lijiang hay đơn giản China 🇨🇳 khi làn sóng lừa đảo qua mạng xuyên quốc gia Laos, Cam, Thailand, Myanmar, Philippines ngày càng tăng, các tours du lịch Đông Nam Á giảm giá kịch trần cũng chả còn bóng ma đăng ký, còn các tours Đông Bắc Á lợi dụng thời cơ, đa dạng dịch vụ, sản phẩm, tranh thủ tăng giá. Đúng là tiền không tự sinh ra hay mất đi, nó chỉ chạy từ túi người này sang người khác, biết đục nước đúng chỗ thì cò chắc chắn sẽ béo 🙂
Comments
Post a Comment