Narita đón L bằng cái nắng giòn tan với nhiệt độ 13*C 🌥 mà vừa đáp máy bay anh chàng EU cao 2m đang chỉ mặc T-shirt mỏng manh đã phải chùm ngay áo phao mua từ VN qua, nắm tay L “I have this jacket. Dont worry” và chia tay L bằng cơn mưa ngâu 🌧 kéo dài từ trưa, hửng nắng lúc chiều lại mưa rào tới đêm khi L leo lên Observation Centre ở Haneda, từ ống nhòm phóng tầm mắt ra cả thành phố tới khi yên vị trên máy bay VJ. Bạn Nhật đưa đi ăn pizza trước khi thả L về khách sạn sau 2 ngày dạo quanh Tokyo, ôm L nước mắt ròng ròng “Mới hôm nào m qua, t vui mừng háo hức. Trời thấy m đi buồn quá nên cũng khóc giống t rồi 😥” L vỗ vai “Đừng khóc. M là đàn ông. Đàn ông phải mạnh mẽ. Cám ơn vì đã lo cho t mấy ngày qua. Rảnh qua VN chơi với t nhé 😉” 1 tháng bay 4 lần, khiến 2 người đàn ông rơi nước mắt “Im afraid I’d lose you" mà L chỉ hào hứng khi từ trong máy bay, trời mưa khiến mọi thứ dưới ánh đèn ở đường băng thật lung linh huyền ảo ❤️
So với 15 nước L từng ghé qua, Nhật Bản có sự đối lập mạnh mẽ gây ấn tượng với không chỉ L mà còn các khách du lịch khác khi nhân viên sân bay nâng từng chiếc valy từ băng chuyền trên cao, nhẹ nhàng đặt xuống đất dù to và cồng kềnh tới mấy chứ không như mấy ông Tung Của/ Việt Nam ném tất cả như 1 túi rác 😡
VN, vỉa hè dành cho xe máy là chủ yếu do tình trạng kẹt xe khủng khiếp, người đi bộ thì ít mà xe đạp cũng không nhiều. Ở Nhật, vỉa hè 100% dành cho người đi bộ và xe đạp (chiếm tới 50% phương tiện di chuyển bên cạnh xe hơi, tàu điện). Dân Nhật ít làm phiền người khác. L học điều đó ngay khi bước lên tàu vì khung cảnh tĩnh lặng như nhà ma! Mở miệng cất giọng là anh bạn lại đưa ngón trỏ lên môi L suỵt suỵt “Người ta đang nhìn m kìa" 🤫
Do vị trí địa lý, Nhật Bản là nước gặp nhiều động đất, sóng thần nhất thế giới. Có lẽ điều ấy đã góp phần làm nên tinh thần sống vô cùng bền bỉ, kiên cường của họ. Từ 3 tuổi, trẻ em phải học cách phòng chống thiên tai, động đất, bão lũ. 6 năm tiếp theo học về cách ứng xử. Tưởng là học hành vất vả nhưng 9AM, các trường mới bắt đầu mà 3:30PM đã tan cho học sinh về 😊
Khi L dậy trễ tới 10:30AM do nằm tâm sự với bạn tới 1 AM không ngủ nổi, ảnh đã dậy sớm bắt tàu cao tốc Shinkansen chụp hình, quay film khoe L “Nhìn đi, chiếc tàu hình lựu đạn 🚅 chạy với tốc độ 300Km/H” để chinh phục núi Phú Sĩ 3,776m 🗻 Loanh quanh khách sạn chụp hình chờ bạn Nhật tới đón, L để chiếc giỏ sách trên xe đạp đậu ngoài cửa hàng tiện lợi Family Mart 30’ mà không ngờ quay lại đồ đạc vẫn còn nguyên dù nườm nượp người. Bảo sao Nhật Bản nổi tiếng là an toàn nhất thế giới, với tỷ lệ tội phạm cực thấp. Người Nhật để cửa không khóa, trồng cam với bưởi sai trĩu quả trước cổng, L tò mò tới mân mê chụp hình mà họ cũng không sợ mất. Tỷ lệ tội phạm thấp do niềm tin văn hóa ở Nhật Bản, nơi họ luôn đặt lợi ích chung lên trên nhu cầu của bản thân. Bạn kể "Nhật Bản rất an toàn, m có thể ngủ gật trên tàu ở Tokyo, thành phố lớn nhất thế giới và thức dậy với ví và điện thoại vẫn nằm trong tay hay trên đường phố, người say xỉn không bị cướp những vật dụng giá trị. Trẻ em đi bộ trên đường hay 1 mình trên tàu điện ngầm là điều khá phổ biến ở đất nước mặt trời mọc." 😳
Thách thức kinh tế lớn nhất ở Nhật là dân số già. 1/3 dân số hiện tại trên 60 tuổi. Xứ sở hoa anh đào có dân số già nhất thế giới, chỉ sau Monaco. Tỷ lệ ca sinh liên tục đạt kỷ lục thấp, năm 2022 là 799,728 ca sinh trên 1,58 triệu ca tử. Văn hóa xã hội thúc đẩy phụ nữ trẻ không muốn kết hôn vì định kiến ở nhà nội trợ, chăm con. Dân số già khiến lực lượng lao động ít, chi phí lương hưu và chăm sóc sức khỏe, an sinh xã hội tăng. Người ở độ tuổi lao động phải gánh áp lực để nuôi người già. Cuộc sống, công việc mệt mỏi khiến những người trẻ tuổi từ chối kết hôn, sinh con. Theo báo cáo năm 2022 của Văn phòng Nội các Nhật Bản: 25,4% phụ nữ và 26,5% nam giới ở độ tuổi 30 không muốn kết hôn 🥹 Ngồi nghỉ trên ghế đá ở công viên, L ngắm từng nhóm thanh niên chơi bóng chày, lâu lâu lại bắt gặp các bà, các ông 70, 80 tóc bạc phơ, da nhăn nheo nhưng vẫn hồng hào, khoẻ mạnh đạp xe, trong giỏ để cái đài mini nho nhỏ phát ra tiếng nhạc 🎼 trông rất chill 🚵♂️🚵♀️
Đi Nhật 5D mà không ăn được mấy món nổi tiếng thế giới như sushi, sashimi, ramen 🍣 Nếu không có bữa sáng mì Udon + curry + dried tofu + tempura tại khách sạn, bữa tối lẩu bò shabu-shabu 🍲 hay cơm nắm rong biển Onigiri 🍙 mua từ 7Eleven, L đúng là đi Nhật nhưng như ở Hàn & ăn đồ tây vậy. Mới đi Hàn về lại được tặng 1 mâm cơm kimchi, rong biển, canh Miyeokguk 🍜, cá bống, gà chiên, chả cá Hàn Quốc ngay bữa trưa đầu tiên. Bạn nấu tại nhà pasta 🍝 ra ngoài ăn pizza 🍕 với snacks 🇮🇹 Khung cảnh quen thuộc trên đường là người Nhật vừa chạy/ đi bộ vừa ăn cơm nắm. Người Nhật quanh năm suốt tháng 3 bữa/ngày không thể thiếu miso (canh rong biển) & nạc tộ (đậu nhớt lên men) như người Hàn không thể thiếu kimchi. 'Ohayou gozaimasu' = 'Chào buổi sáng', 'Itadakimasu' = 'Xin mời' trước khi ăn cơm.
Nhồi hết 16 hộp Nama Chocolate Royce vào giỏ xách, L gồng vai tới boarding gate chờ bay về. Vừa lẩm bẩm chửi "Chúa delay" thì đoàn tiếp viên vs phi công VJ xách valy tới. Định mệnh 2 người đi đầu chính là Captain & First Officer người Qatar mixed Dubai L từng hẹn hò. Nhanh trí, đang ngồi trên ghế, L trườn dài ra như con sâu để tránh bị nhận ra. Ảnh đã nhìn thấy nhưng không nghĩ có ngày trùng hợp tới mức lịch bay 2 đứa trùng nhau - người lái máy bay & người ngồi khoang khách. Nhớ những hôm ảnh gửi lịch bay SGN-NRT/ HND 6H, chỉ kịp ngồi trong cockpit 1H đợi khách lên là lại lái về SGN thêm 6H nữa. Ngày bay 13H từ 3 AM dậy, 3:30 AM ra khỏi nhà ở Tân Bình phi xe sang sân bay và có mặt check docs mất 1H, đúng 5 AM cất cánh nên đưa L đi ăn mà không dám đụng vào trứng, pate, cá, sữa, hải sản, xúc xích, tương ớt vì sợ đang lái máy bay buồn ngủ hay bất ngờ đau bụng 😬
Cuối cùng L cũng đã đặt chân tới Nhật Bản - nền kinh tế lớn thứ 4 thế giới, thứ 2 trong số các nước phát triển G7 (Canada, France, Germany, Italy, Japan, UK & US), nổi tiếng là quốc gia hòa bình, thịnh vượng với tuổi thọ cao nhất thế giới, tỷ lệ giết người thấp nhất, ít xung đột chính trị, hộ chiếu quyền lực và mạng lưới đường sắt cao tốc tốt nhất. Xưa nyc làm Toshiba kể ông chủ nghiêm khắc, công việc áp lực dù lương cao thì ghét Nhật Bản lắm chả nghĩ tới ngày bay qua đây. Nhưng đúng là đi 1 ngày đàng học 1 sàng khôn. Hy vọng VN như Nhật sẽ phát triển mạnh mẽ để trong 1 vài năm nữa không cần lọt top G7 chúng ta lọt top G20 vầy 😉
Comments
Post a Comment