Lâu lắm rồi mới quay lại nghề cũ, được huyên thuyên kể chuyện trên trời, dưới bể, tất tần tật những gì L biết và đã từng trải qua từ trường Oxford Brookes, đến Oxford - thành phố của những ngọn tháp và về UK thân thương. Thành quả thu được sau 1 buổi chiều ròng rã nói không ngừng nghỉ, uống hết 4 chai Lavie mà không có thời gian đi xả là tư vấn trực tiếp cho 21/300 attendees tham gia Fair (biết được do L mang theo 100 business cards và giờ còn 79 chiếc) và gián tiếp cho nhiều bạn khác đứng xếp hàng xung quanh (do mỗi bàn chỉ có 2 ghế và bạn nào cũng hỏi trăm ngàn câu tới nỗi những bạn sau không đủ kiên nhẫn chờ tới lượt mình) + mở rộng thêm mối quan hệ mới với các bạn học sinh, sinh viên đang có nhu cầu đi du học UK và từ các tổ chức, trường quốc tế/ liên cấp ở VN do các chị biết L là sứ giả OBU, cựu du học sinh Anh nên xin contact để mời L làm speakers cho các Hội thảo du học sắp tới.
Do đi hiến máu từ sáng, 11 AM qua spa làm đẹp, 1 PM không kịp qua salon làm tóc, phóng về thẳng khách sạn tưởng là sớm mà ai dè L là 1 trong 3 đại diện trường đến trễ nhất sự kiện. Khi lễ tân đưa vào counter trường, 1 bé tự giới thiệu là supporter của L hôm nay, sẽ hỗ trợ lưu thông tin visitors khi L bận tư vấn cho các bạn khác, L vội ôm makeup kit dặn “Đây là laptop cá nhân của chị, 1 tab là virtual videos về 5 campuses trường, 1 tab để search các khoá học chi tiết và 1 tab là Youtube clip British Council phỏng vấn chị về trường. Còn máy công ty kia để presentation slides giới thiệu rankings, khoá học, pathways, entry requirements, scholarships, deadlines. Chị chạy vào toilét makeup xíu.” 1:30 PM quay trở lại bàn, định bụng còn 30’ đủ nhai nhanh 4 cái bánh được gói kèm giấy chứng nhận hiến máu lần thứ 38 từ Viện Huyết học và cũng đói đến bủn rún chân tay không mở nổi cửa khi tới spa. Ai dè L được nhịn 1 mạch nguyên 1 ngày tới 7 PM về nhà ăn tối. Triển lãm đáng lẽ kết thúc lúc 4:30 PM, bạn supporter đứng dậy xin về khi nắng vẫn còn chiếu xuyên qua cửa sổ vào thẳng mặt bé trai năm 3 Đại học bị stuck ở VN do Covid không qua UK học Bachelor được, đành nhờ L giúp chuyển hướng qua UK học Master in Psychology. Và cứ mải miết, L là đại diện trường duy nhất ngồi lại với 2 bạn học sinh 1 nam & 1 nữ khi tất cả các trường đã về, nhân viên khách sạn đã thu dọn hết bàn ghế xung quanh và bắt đầu gỡ backdrop bên ngoài. Chỉ khi chị GM GSE bước tới hỏi “Em làm cho trường lâu chưa? Ui là tình nguyện viên thôi mà nhiệt huyết thế. Chị quan sát thấy bàn em là bận nhất đấy. Các bạn học sinh cũng kiên nhẫn chờ tới 6 PM để được vào nói chuyện với em.”
Vì L mà 3 bạn, đang phân vân giữa UK & US, 2 bạn giữa UK & AU, 1 bạn giữa UK & CAN đều nghe xong UK là quyết tâm đi về, bỏ lại các nước kia ở quá khứ. Đến nỗi anh của 1 bé tên H.A đang học GCSE (THCS) ở BVIS muốn chuyển tiếp lên A-level ở UK phải calm L lại “Nghe 1 hồi, con bé nó quyết định đi UK rồi, chị k cần phải cố thuyết phục nó nữa đâu. Giờ là để nó về bàn lại với bm thôi chị ơi”. Có những bạn k đăt UK trong top must-study countries, nhưng khi trường ở CAN k có khoá hay ngành đó ở US k mạnh bằng, hay k đủ điều kiện chứng minh tài chính đi AU, L nghe lý do “Em k thích UK từ xưa rồi/ UK đắt lắm em k có £££/ Em chỉ muốn tham khảo thôi nếu được sẽ cân nhắc”, mà L đã giành toàn bộ tâm sức để chia sẻ lại những kiến thức, kinh nghiệm về UK, các bạn đều feedback lại “Trước khi gặp chị em mông lung lắm, chả biết tìm ai để tâm sự, giải đáp những khúc mắc này. Nhưng giờ em thấy yên tâm hơn rồi, k còn bị confused nữa. Em sẽ tìm hiểu thêm về trường và khoá học ở UK.” Có bạn T muốn đi để được gần bạn gái đã qua định cư được 2.5Y, học giỏi, đẹp zai, thông minh lại hài hước, ngoan ngoãn, nghe nhà gọi thì nhấp nhổm đứng lên ngồi xuống “Chị ơi, em phải về ăn cơm rồi. Em mà không về bố mẹ chửi chết. Chị đợi em ăn 15’, 7:30 PM em quay lại cem nói tiếp được k ạ? Hay mai đi học về em lại qua với chị nhé. Chị cho em SĐT chị trước khi qua em báo. Nhưng thôi, nghe hấp dẫn quá. Chị nói tiếp đi ạ. Chị MKT tốt thật, chị biến cái nhu cầu của khách sang mong muốn của chị rồi. K có người yêu em cũng chả đi du học đâu.” Ôi, các bạn học sinh, sinh viên của L sao mà đáng yêu đáng mến thế k biết

Hạnh phúc là khi nhận được email “Em cám ơn chị L ạ. Em và mẹ rất cảm kích vì sự nhiệt tình và dễ thương của chị. Chúc chị cuối tuần vui vẻ” hay cả 2 gia đình được L tư vấn đều mừng rỡ cảm ơn và nhắc nhở “Về thôi L, 8 PM rồi, về sớm mà ăn tối, nghỉ ngơi. Cô chú cảm ơn L nhiều nhé”/ “L à? Từ khi về bây giờ cả nhà đều nhắc tới chị L. Cô còn in hẳn email của L và dán lên bàn học em N. Em N ngày nào cũng vào xem LinkedIn chị L để hoàn thiện SOP. May mắn vì em gặp được chị L, chị biết chị bảo ban em với nhé!” Hay khi L đang chia sẻ kinh nghiệm du học UK với 1 chị, muốn hỏi cho con trai đang luyện thi IELTS đi du học, 1 cô khác tới đứng sau khiến L dừng lại. Cô bảo “Nói tiếp đi. Cô đang quan tâm đến Vương quốc Anh để cho con gái đi học Thạc sỹ năm nay, có duyên gặp con, nghe con nói cô tò mò muốn nghe hết”.
Nhớ tới lúc tư vấn, L liếc mắt sang 2 bàn bên, học sinh không đến đông và đứng xếp hàng như bàn mình, L thấy supporters bên đó vẻ mặt chăm chú, dõi tai lên nghe từng câu từng chữ L chia sẻ “Hồi mới sang L thường dậy sớm vì quen múi giờ VN, chạy rồi dừng lại để hít thở không khí trong lành và hương hoa ngọt lịm, cố nhìn xung quanh và đoán xem mùi hương êm ái đó là của loại hoa nào phía xa thoảng lại.”, “Trước khi lên đường đi du học, ngày nào L cũng lên mạng, nghe radio và check website coi thời tiết, khí hậu, cuộc sống UK. Điều khiến L hứng thú với nơi này là qua những bức ảnh, Oxford là thành phố có những tòa lâu đài, thư viện, bảo tàng, cổ 500 năm, những bãi cỏ xanh mềm mại và những tòa nhà theo kiến trúc gothic đặc trưng”, “Trung bình, cứ 3 ngày nắng sẽ có 1 ngày mưa ở Anh, thực tế đôi khi thậm chí còn “ướt át” hơn. Đặc biệt, đôi khi bạn có thể cảm nhận đủ mọi thời tiết nắng, gió và mưa trong cùng 1 ngày”, “Việc nằm giữa hai múi giờ Mỹ và châu Á giúp Anh trở thành một trong những kinh đô toàn cầu về các ngành công nghiệp khác nhau, bao gồm tài chính, thương mại, quản lý, tư vấn, marketing và kế toán”. Bé supporter ngồi cạnh L liên tục thêm vào “Nghe chị nói thôi mà em cũng muốn đi Anh liền quá.”
Chợt nhận ra, chỉ khi bạn thực sự đam mê và yêu mến 1 thứ gì từ sâu trái tim mình, bạn mới có thể truyền cảm hứng và lay động được trái tim băng giá, cứng nhắc của người khác. Sales vốn dĩ khó nhưng nó sẽ thành dễ khi người bán hiểu sâu về sản phẩm, dịch vụ của mình như trong lòng bàn tay họ. “What comes from the heart goes to the heart” - Samuel Taylor Coleridge.
Comments
Post a Comment