Những tình huống cười ra nước mắt của bệnh nhân Tú Linh 😂

 Nhân dịp tròn 1 tuần từ khi loại bỏ ổ áp xe to khủng bố, giải thích ngàn lần cho mọi người khi được hỏi thăm và nhân chuỗi ngày mưa liên tiếp, hiến máu bị đuổi về do đang xài kháng sinh, sợ nhiễm khuẩn nên phải tránh bơi lội, spa, L đành ngồi nhà review về chất lượng dịch vụ Bệnh viện đa khoa Quốc tế Hồng Ngọc và kể lại hành trình chữa lành vết áp xe dở khóc dở cười của mình 🥲

Sự việc là sau buổi bơi ở trường liên cấp Everest vào 04/06, về nổi 1 mụn nhỏ đầu trắng, L ngứa tay gãi, mụn vỡ và nhiễm trùng. 12/06, sau 3 ngày đi nghỉ mát với công ty, tay L đau nhức, sưng như bắp chuối, sốt cao, vết mụn giờ đã đầy mủ bên trong 🤒 Ra BV Hồng Ngọc T10 — Keangnam, Bác sĩ Hân cẩn thận vô cùng dặn dò L 1H đồng hồ, tới khi ra thang máy, bác sĩ theo sau, dí trán L vào trán bác sĩ bảo “Ông coi con như con gái ông nên ông phải nhắc. T3 — T6 ông nghỉ, T7 ông có mặt ở đây, CN — T3 tuần sau nữa ông lại nghỉ nên quyết định chích giờ ông chích luôn, 5 PM người ta tắt đèn đóng cửa không nhìn thấy gì nữa. Không muốn sẹo 3cm thì ông đã kê kháng sinh 1 tuần, uống xong mủ bớt, đầu áp xe thu nhỏ, lúc đó chỉ cần chọc 1 lỗ hút mủ sẹo sẽ nhỏ hơn”

Cứ thế L xài hết thuốc, đúng mùng 1 âm (18/06), em zai vs em dâu rủ đi chọn studio chụp ảnh cưới, thấy tình trạng khần cấp của chị gái, 2 đứa đưa L ngay lập tức qua BV Đa khoa Hồng Ngọc Phúc Trường Minh để kịp khám trước 5 PM theo hướng dẫn PVI. Sau 5 PM, theo giải thích của nhân viên xuất e-invoice, mọi chi phí sẽ tăng 20%. Làm thủ tục xong, L cầm giấy qua P-1009. Bác sĩ mới cầm cổ tay kéo lại gần, L đã xuýt xoa “Ôi đau quá đau quá” 🥺 bác sĩ ngớ ra hỏi “Đã làm gì đâu mà đau?” 😛 Vừa giơ tay lên, bác sĩ liền phán “Áp xe mô mềm sau cẳng tay phải to, tiến hành tiểu phẫu” 👨‍🔬 30' sau, L được chuyển qua P-1022 vật lộn cùng 2 bác sĩ & 3 điều dưỡng. Cuộc phẫu thuật 1H diễn ra trong sự náo loạn bởi 1 con bé tên Tú Linh ☺️ Bác sĩ Doanh — người khám cho L ở P-1009 ngồi phía trên, đầu thẳng đầu L, tay nắm tay L. Bác sĩ Quyết ngồi giữa giường, theo dấu vẽ và nghe chỉ đạo của bác sĩ Doanh, tiến hành tiệt trùng, tiêm tê, và phẫu thuật, kêu “Chị dịch sang trái cho máu đỡ bắn vào quần áo.” Y tá đứng phía trong tường, tay giữ người L dặn “Chị dịch qua bên phải không rơi xuống đất” 🤨 2 bạn nam điều dưỡng, người tay cầm khay y tế hứng máu vs đồ dơ, người chuẩn bị gạc, kéo, kim tiêm sạch đưa bác sĩ cứ “Anh ơi, lần đầu tiên em thấy áp xe to như này”, “Sáng nay chị bị áp xe ở mông cũng không nhiều mủ như này.” 🥲 L không thấy hình chỉ nghe thấy tiếng và cảm nhận nỗi đau đến thấu gan phổi kêu “Bác sĩ dừng lại thêm thuốc tê đi. Ngần ấy không đủ, vẫn còn đau lắm 🤷‍♀️” Thế là bác sĩ 💉 bơm liều thuốc tê thứ 2. Tất cả ngồi 8 trong 5’ đợi thuốc có tác dụng trước khi tiến hành rạch ổ 2. Lần này trong phòng còn ầm ĩ hơn ban đầu. Bác sĩ hỏi “Chỗ này có đau không?”, L gật gù 🙇‍♀️ “Đau, chỗ nào em cũng đau”, mọi người bất lực 🤦‍♂️ “Tiêm tê 2 phát rồi còn gì?” Bạn điều dưỡng nam cất tiếng “Anh ơi, máu tràn hết khay rồi”, bác sĩ Quyết chỉ đạo “Lấy bát hứng đi”, giọng bác sĩ Doanh vọng ra “Không đủ đâu. Lấy cái xô ý”, L ngoe nguẩy “Từ từ đã bác sĩ. Nghỉ giải lao xíu. Thuốc chả tác dụng gì. Em đau chịu hết nổi rồi.” Bác sĩ phân trần “Cố chút nữa thôi, sắp xong rồi” Kết thúc, quay qua phải, L thấy bác sĩ Quyết lấy giấy ướt lau cổ, mặt mũi những vết máu bắn từ ổ áp xe L. Mọi người thở phào nhẹ nhõm 😯 L ngồi dậy, 2 dòng nước mắt lăn dài, hỏi sạch mủ chưa, bác sĩ 😄 “Chưa. Chị bảo dừng lại còn gì?” 3 ngày sau, vết mổ của L vẫn còn chút mủ dính lại do không đủ kiên nhẫn hút cho sạch ngay từ buổi đầu ☹️

Trong lúc phẫu thuật, do quá đau, nghe hỏi “cấy vi sinh không?” L ngay tắp lự đồng ý dù chưa rõ là gì. Ra lễ tân làm thủ tục, nhận hoá đơn thanh toán 890k, L mới giãy nảy “Bác sĩ gỡ con virus 🦠 khỏi người em đi. Em không muốn có con gì trong người hết.” 😨 Bác sĩ Doanh từ tốn giải thích “Không có virus nào cấy vào người cả. Là các bạn lấy mẫu vật phẩm từ mủ chị để đưa lên máy phân tích xem chủng con virus này tên gì, đến từ đâu, thuốc hiện tại có đủ kháng không. Nếu không sẽ phải kê đơn khác cho phù hợp” Không yên tâm, bác sĩ hỏi “Chị đi cùng ai không? Chị gọi đồng nghiệp, bạn bè, em zai chị vào đây em giải thích 1 lần nữa cho rõ” 😓 Từ hôm cấy cho tới khi phát hiện ra virus Staphylococcus Aureus (Tụ cầu vàng), L tưng hửng vì nghe mấy đứa trong team nói “Người ta sắp sửa tìm ra con virus mới đặt tên là Tú Linh” 😅

Khổ thân con bé, tay trái bầm tím do vỡ ven lúc hiến máu, tay phải thì áp xe vừa to vừa nóng, chân phải chân trái mỗi ngày bị chuột rút 1 bên, lại thêm mắt cận, tai điếc, trí nhớ kém. 2 ngày tới thay băng, gặp đúng bác sĩ đã khám hôm đầu không nhận ra, L ngây ngô hỏi “Bác sĩ có phải người khám cho em hôm đầu tiên không?” Bác sĩ Doanh hít sâu thở ra mạnh mẽ 😤 “Em là người đã trực tiếp chích mổ cho chị đây ạ” 🥹 Uống 5 loại kháng sinh khiến L táo nặng, 5 ngày ra máu, trong khi bác sĩ nhẹ nhàng, điềm đạm gỡ băng ở tay, L hốt hoảng “Vết thương này không quan trọng nữa. Em đang gặp phải vấn đề khác nghiêm trọng hơn.” 😰 Bác sĩ bình chân như vại 😊 “Biết rồi. Lễ tân ngoài kia gọi vào báo trong này rồi”, gõ nhẹ vào tay L động viên “Con người ai cũng có vấn đề cả, chỉ là ít hay nhiều thôi. Không sao, vấn đề ở đâu ta giải quyết ở đó, từng cái một. Nhé! 😉” Vừa dứt lời thấy bác sĩ đeo găng, chỉ tay sang phải mời “Giờ chị lên kia chúng ta kiểm tra thôi nhỉ?”, L nhìn qua cái giường bên cạnh há hốc miệng mắt trợn tròn “Lên đâu ạ? Kiểm tra cái gì ạ? Em chỉ táo bón thôi. Em biết bởi từ khi uống kháng sinh em mới bị 🍎. Cứ kê cho em thuốc nhuận tràng là được” Bác sĩ thấy L hốt hoảng 😌 bảo “Phải kiểm tra mới biết nguyên nhân ra máu chứ? Xem chị có bị trĩ không còn có phương pháp điều trị phù hợp”, cùng lúc chạy ra khoá cửa phòng “Không cần rèm đâu, không ai xông vào đâu, em khoá cửa rồi. Ở đây có y tá nữ, chị sợ gì. Ngày nào em chẳng phải kiểm tra. Chuyện bình thường mà!” Còn với L thì là điều bất thường thực sự 🥵

Được dặn trước mỗi lần thay băng nên uống 1 viên Efferalgan 500mg để lúc rút gạc ra nhét gạc vô không xót. Đồng nghiệp kể mỗi lần đến tháng đau quằn quại, ở Pháp bác sĩ kê 2 viên Efferalgan 1000mg, L uống 4 viên thành 2000mg, bác sĩ biết 😫 “Mỗi người có 1 liều dùng riêng. Em kê thuốc này vì nó hợp cơ thể chị. Do chị chưa dùng thuốc giảm đau nên 500mg là đủ. Chị dùng quá liều bị shock thuốc, ngất xỉu ra đấy ai đưa đi viện?” L hồn nhiên trả lời “2000mg em vẫn còn thấy đau mà” 🥹 Nhiều đêm đau ngủ không nổi, L chợt nhớ lời cô bạn cùng tuổi “Năm nay 93 tam tai, cậu đi lại cẩn thận.” Coi tử vi cung bệnh tật, cô nói “Liêm tịnh, thiên phủ có sao tuần đóng nên giảm được bệnh. Chiếu mấy kiếp sắc, có chích nhỏ, không mổ to. Phục binh, nhiều bệnh phục vặt rình rập.” Ấy vậy với L có khi may 😬
 
Lời kết: Bệnh nhân Tú Linh chân thành gửi lời cảm ơn tới các bác sĩ, y tá, điều dưỡng, lễ tân của Bệnh viện Đa khoa Hồng Ngọc Phúc Trường Minh, đặc biệt là bác sĩ Doanh đã thăm khám, theo dõi, kiên nhẫn giải thích với con bé hỏi nhiều nghe đủ nhưng bắt sóng sai và kê đơn chữa đủ các thứ bệnh của Linh trong suốt 2 tuần qua 🙇‍♀️ Người ta nói “Lương y như từ mẫu” đúng thật 🥰 Cám ơn BH PVI của công ty đã tài trợ cho khoản ngoại trú gần 10tr này. Không có BH chắc L chẳng bao giờ tới đây 🙄 Cám ơn những hộp trái cây 🍊🍇🥭🍒 bồi bổ đầy up của mẹ giúp L bình phục nhanh chóng 💪 Nay là ngày 2 từ khi tháo băng mà từ 1 lỗ sâu nhét vừa hạt lạc, thịt đã đầy lên bề mặt. L không tiếc vì đã để mụn thành áp xe bởi L tin mọi việc diễn ra đều có lý do của nó. Sau mỗi sự việc, ta đều học được 1 bài học nào đó. Mỗi người ta gặp đều dạy cho ta 1 thứ gì đó. Cám ơn trời, Phật vì cuối cùng cuộc sống của L cũng trở về bình thường, không phải hàng ngày tranh thủ nghỉ trưa phóng xe 6km thay băng nữa, vài hôm nữa là có thể yên tâm chào đón anh Hổ, chị Ry ra HN, đi bơi rồi 😘



























Comments