Đợt nghỉ lễ dài nhất năm sau VNE NY chưa tới đã hết. Sáng đang ngủ ngon chợt bật dậy 😲 nhìn đồng hồ thấy 7:30 AM, thầm nghĩ “Thôi xong, còn 30’ nữa tới công ty kịp không ta?” Chợt nhớ mai mới phải dậy sớm đi làm lại nằm xuống ngẫm nghĩ “Bất công quá, anh chị em các cháu được off 5 ngày còn L chỉ được 4 ngày”. Mỗi lần về VN, L lại mắc bệnh than phiền, thở dài vì nước ngoài cho nghỉ Public Holiday khá nhiều (UK 4 tuần, MY 17 ngày trong khi VN cho nghỉ 9 ngày). Đối tác người Pháp, Nga, Ý kêu “Châu Âu nghỉ 6 tuần là ít nhất, công ty t Tây Ban Nha nên được cộng 5 ngày nữa” Tối qua than thở với anh họ “1 năm được 40 vé máy bay miễn phí mà chả có thời gian đi. Thà không cho vé mà cho nghỉ nhiều như hồi ở bển em tự mua vé qua EU còn hơn” 🤨
Hôm T7 coi ‘Chuyển động 24H’ thấy bảo 5 ngày lễ được free HN City Sight-seeing Tour trên Hop-on Hop-off Bus, cả nhà thầm nghĩ “Đường vắng như này chắc người ta về quê hết rồi, mình tranh thủ ở nhà đi chơi” 😉 Chả ngờ bị 1 cú lừa khi xếp hàng 2H trên HN Opera House không tới lượt, người ta thông báo có tổng 8 xe, chạy từ 8 AM — 8 PM, mỗi xe chở 60 khách, mỗi vòng 60’ và chỉ đủ 400 người trong khi từ đầu tới chỗ nhà L xếp hàng khoảng 500 người nữa. Thế là cả nhà quyết định bỏ cuộc rời queue chạy qua Kem Tràng Tiền không ngờ lại thêm 1 lần chen chúc xô đẩy 2 lượt để mua 13 que. Già nên khó tính, L lại làu bàu 🫤 “Thôi, năm sau tốt nhất không đi đâu cả. Chả tội gì ra đường vất vả. Mặc kệ người ta đi đu, mình ở nhà cho lành” Mẹ bảo “Mới 30 tuổi đầu đã nói nhiều như này, vài năm nữa không chồng không con chắc khó tính như ma, không ai chịu nổi. Bất chợt cảm thấy lo lắng 😟
Giờ tới Tết 2024 chả còn đợt nào được nghỉ dài nên tranh thủ lễ, L chỉ muốn nghỉ ngơi, tối cày series Netflix, sáng nằm ườn trên giường check email, đọc BBC News hay authors US L subscribed, nghe The Hearts London Radio, ngắm trời xanh mây trắng qua khung cửa sổ, hít hà hương gió mát lành tự nhiên, viết blog, lên kế hoạch cho những tháng cuối năm. Già rồi, L không còn hào hứng đi chơi xa như thời còn trẻ nữa. Bên cạnh đó, càng đi nhiều, đọc nhiều, L càng coi trọng hơn sức khoẻ tinh thần. Thay vì ra ngoài Café, trà chanh chém gió cùng bạn bè, L thích ở nhà, dành thời gian bên gia đình, chăm sóc, nuôi dưỡng, phát triển bản thân 🥲
Bố thấy con gái bận làm tối mắt tối mũi không có thời gian tập luyện thì bảo “Thích máy chạy không để bố mua đặt trên tầng 4 sáng tranh thủ dậy sớm thể dục thể thao 🏃♀️” Người ta bảo đã mơ thì mơ cái gì to to vào vì ước mơ chưa khiến bạn sợ khi nghĩ tới có nghĩa nó chưa đủ to. Nếu thêm bể bơi 4 mùa vs phòng xông hơi trên tầng thượng là L khỏi đi đâu, quanh năm ru rú trong nhà thật sự luôn. Bố thì sợ L ở nhà nhiều sẽ ế trường tồn, ế vĩnh viễn 😝
Cách đây vài năm L có đọc tiểu thuyết “Mãi Mãi là bao xa” của Diệp Lạc Vô Tâm. Trong đó có câu “Mình bỏ tuổi trẻ, nhiệt huyết cùng vun đắp với 1 người đàn ông không có gì thì tới khi giàu, anh ta cũng bỏ mình đi theo 1 cô khác trẻ đẹp hơn. Cho nên, ngay từ đầu hãy lấy người đàn ông có điều kiện.” Bởi tiền sẽ khuếch đại bản chất con người, khi người ta có điều kiện ăn chơi mà vẫn chọn làm người tốt thì mới đáng quý. Lọ Lem cũng xuất thân quý tộc, xinh đẹp, khiêu vũ 💃 giỏi, có mẹ đỡ đầu là tiên và được thừa kế cả tòa lâu đài của cha chứ đâu phải mặc mỗi tấm áo rách ngồi chờ hoàng tử 🥹 Còn chuyện ngụ ngôn ‘Chú ếch bị điếc’: Nếu quyết tâm làm gì thì sẽ làm được thôi. Trước tiên phải phấn đấu để bản thân ra gì và này nọ đã. Tới lúc làm được thì tự khắc mây tầng nào gặp gió tầng đó thôi ☁️☀️🌤
Trời sinh vạn vật, trời dưỡng vạn vật, kỳ thực hết thảy đều không cần lo lắng. Việc cần làm chính là bản thân hãy sống cho thật tốt, thật vui để không phải hối tiếc về bất cứ điều gì về sau 🥰
Comments
Post a Comment