Lần đầu tiên, L được học làm tour guide quanh phố phường thủ đô cho bố nuôi qua HN chơi. Lần trước, F — bạn Tây Ban Nha từ UK qua phải dẫn đường thay L. Sinh ra, lớn lên ở HN mà lạc đường phố cổ, bắt bố nuôi — du khách Ý chụp 1k cái ảnh cho con bé người HN, đến nỗi ổng phải thốt lên “Lyn, I cant survive tmr. Your pics look perfect”/ “HN’s your hometown. It’s instead my turn to take pics with I ❤️ Hanoi”
Lâu không lượn lờ mới thấy giờ chỉ đi 1 vòng đã có bao nhiêu góc ảnh ảo để chụp 📸 cần gì phải đi xa như Sapa, Hà Giang, Thái Nguyên, Mộc Châu, Hải Phòng… Ai thời gian hạn hẹp như bố nuôi L, ngày 1 có thể đi bộ các điểm quanh hồ Hoàn Kiếm như Lăng Bác, Bảo tàng HCM, Chùa 1 Cột, nhà tù Hoả Lò, nhà cổ Mã Mây, phố đường Tàu, cầu Thê Húc, đền Ngọc Sơn, tháp Bút, 36 phố cổ. Ngày 2 đi chùa Trấn Quốc, Quán Thánh, Vạn Niên, Hồ Tây, chợ cóc Nghĩa Tân, ghé TP Giao Lưu nhà L coi 1 khu đô thị thu nhỏ, dạo Tạ Hiện Beer Street, chợ đêm Hàng Ngang 11 PM về khách sạn nghỉ ngơi sáng sau check out ra sân bay là đẹp 🥰
Tuy nhiên, 1 xu thế không thay đổi là trình chặt chém tây của các chủ quán, gánh hàng rong 🇻🇳 Hồi F qua, L khá ngại khi thanh toán đĩa tôm 8 con ở quán cơm phố cổ giá 800k. Bạn L shocked vì 1 phần không hỏi giá trước, 1 phần nơi bạn sinh sống với gia đình gần biển nên tôm cua cá ăn hàng ngày bao gồm Giáng sinh, Năm mới là bình thường. Nhân viên tính tiền thông báo “Nhập đã 500k/kg, thêm công chế biến lên 1tr là đúng rồi” 🤨
Hôm đầu sau khi lượn 1 vòng hồ Hoàn Kiếm, L dừng lại ở Hàng Hòm. Đáng ra gọi đồ quán bên, L đòi ăn cháo nên chui vào Khánh Béo. Không biết trong quán có gì, L chạy ra chủ quán hỏi menu, gặp thái độ khinh khỉnh 😏 “Có vài món mà cũng đòi menu” Vì bố nuôi bên cạnh, để đỡ lằng nhằng, L cười “Bạn con người nước ngoài nên không hiểu tiếng Việt, menu có tiếng Anh với hình mô tả gọi dễ hơn.” Bố kêu phở bò chín, L 1 tô cháo gà, menu đề 40k/suất tới khi đứng dậy thanh toán, cô phục vụ nghe chủ bảo “Bàn ông tây kìa”, thì nói “90k”, L 🙄 “Sao 90k vậy cô?”, cổ không nhìn lên, sắp các tô vào khay để bưng cho khách nói “50k phở bò, 40k cháo.” Thấy vô lý, L cãi “Phở bò chín trong menu để 40k, con có gọi tô đặc biệt đâu?”, lúc ấy, cô chủ lẫn cô bưng bê mới chống chế “À, phở chín hả? Tưởng gọi tô khác? Thế 40k là đúng rồi.” Chả hiểu họ quên thực hay giả vờ, do quán có 3 bàn ngồi mà cô chủ còn nhắc đi nhắc lại 1 chín cho ông tây, còn L “không hành” Bố nuôi đứng bên tay cầm tiền hỏi “It’s 80k, isnt it?”
Trước cửa nhà thờ lớn St. Joseph, khi thấy bố nuôi tới gần, 1 cô gánh hàng rong tới hét 10k/cái bánh rán bằng viên bi to, L ngỡ ngàng khi ở nhà giá chỉ 2k/viên, hỏi “Ủa, giá gì cao dữ vậy cô?”, cổ bĩu môi “20k/4 viên, được chưa?” L đành rút tiền ra đưa nhưng không hài lòng bởi những vị khách Tây đứng bên vẫn vui vẻ trả tiền, vừa ăn vừa tấm tắc khen mà không biết mình vừa mua “hớ” với giá cao gấp mấy lần giá trị thật của món bánh này 🤨
Tối tiếp 2 đứa đi chợ đêm mua ít souvenirs về làm quà cho đồng nghiệp & bạn bè người Ý, qua shop đầu, những thẻ nam châm in hình cảnh vật VN được bán với giá 20k/tấm. Đi vài booths nữa, cũng thẻ nam châm đó nhưng giá chỉ 15k/tấm. Sợ bỏ lỡ giá rẻ, bố nuôi vội vàng tap vô chọn ngay và hỏi ưu đãi gì khi mua 10 tấm. Cô chủ không biết nói tiếng Anh, xua tay mãnh liệt 😤 tỏ thái độ không đồng ý với việc trả giá của L. Thế là bố L mua 10 tấm giá 150k. Tới giữa Hàng Ngang, L kéo tay bố khoe “Nhìn anh chàng kia, anh ta mua cái logo nhỏ xíu giá 25k, trong khi m mua 1 nam châm dán tủ lạnh có 15k”, bố nuôi ngó qua 🤭 ồ lên “Ở đây, những thẻ nam châm còn 10k/chiếc. T nghĩ đi vài shops nữa, giá chắc còn 5k/chiếc” L đùa “M nóng vội quá, cần kiên nhẫn hơn nữa. Những thứ tốt nhất đến với những người biết chờ đợi” 😐
Về khách sạn, 2 đứa ngồi sofa nói chuyện chợt thấy có mảnh giấy gập đôi để trên bàn. Bố mở ra coi chỉ “Cô gái Ukraine này thanh toán 2,6tr/tour HN-NB. Cám ơn m đã ngăn k cho t đi Hạ Long. Không t đã không thể ghé thăm những nơi khác của HN và nhà m.” L thấy giá tour chị kia đã trả liền 😯 “Hôm qua trước khi m từ sân bay về, nhân viên book tour khách sạn nói giá đi Hạ Long là 1tr299k, Ninh Bình chỉ 1tr.” L khá bức xúc về kiểu buôn bán chộp giật với những người kinh doanh tranh thủ kiếm chác trước sự ngây thơ của những vị khách mới chân ướt chân ráo tới Thủ đô.
Điều đặc biệt hơn nữa là sau 3 năm không lượn phố phường, L bất ngờ khi giờ đi thăm quan khu di tích lịch sử, chùa chiền nào cũng thu vé 🤑 Từ Văn Miếu Quốc tử giám, Bảo tàng HCM tới chùa Quán Thánh, nhà tù Hoả Lò, Nhà cổ Mã Mây. Có chùa Trấn Quốc, khi L gửi xe xong, do bố nuôi chở, thấy người nước ngoài, mấy anh công an mặc đồng phục xanh lá tới gần, đứng cạnh, giơ máy lên chụp hình, chú bảo vệ khi nghe L hỏi “Gửi xe bao tiền ạ?”, mới trả lời giọng cáu kỉnh 😩 “Tuỳ tâm, đưa bao nhiêu thì đưa”
Nghĩ tới cảnh bạn bị chặt chém, L lại thấy thương cho hàng trăm ngàn du khách nước ngoài, không có người bản địa đi cùng, lại bị hét giá 😞 Đặc biệt với bạn L — người chỉ sau lần đầu ghé thăm đã thấy yêu VN bởi không khí nhộn nhịp, đông vui trên phố cổ mang đến cảm giác như ở nhà — ở Châu Âu & sự thân thiện, thoải mái của người HN. Nếu biết sự thật, liệu họ có còn muốn quay lại du lịch VN 1 mình và giới thiệu tới bạn bè, gia đình, đồng nghiệp nữa không? Tình trạng lừa đảo, phân biệt khách Tây — khách Ta vẫn còn tiếp diễn không chỉ khu vực phố cổ mà còn khu vực khác quanh nội thành Hà Nội, cần được các cơ quan công an xử lý để hình ảnh du lịch Việt đẹp hơn trong mắt bạn bè quốc tế đặc biệt là những người đã, đang và sắp kết hôn với người Việt Nam ta 🥹
Comments
Post a Comment