Hôm qua video call thông báo với gia đình ngày bay để mọi người biết giờ đón, bố thẳng thừng “Về bố mẹ mua cho cái chung cư, ra riêng ở, tự học nấu ăn. Ở nhà toàn mẹ nấu, chả biết làm gì. Con xem, chị H bận thế, có giúp việc mà sáng nay ở nhà lau chùi dọn dẹp nhà cửa tới 2PM, mệt ngủ lăn tới tối. Đưa Bê sang ăn tối còn mang cả thịt kho, trái cây để mẹ thắp hương mùng 1. Lớn rồi, không học nấu nướng, nữ công gia chánh, thằng nào nó lấy?”
L chợt nhớ câu nói của 1 chị trên group Gái Việt Trai Tây vì muốn có người yêu cố gắng học nấu ăn, giặt đồ, rửa chén, dốc hết sức làm người bạn gái hoàn hảo. Sau đó biến thành FA tuyệt vời khi có thể tự lo ổn thoả cho cuộc sống của mình và không cần thêm ai khác.
Bạn cùng phòng, trái ngược hoàn toàn với L, là 1 đầu bếp chuyên nghiệp, mỗi tối đi làm về lụi hụi đổ rau câu trái dừa, sữa chua tới 3 AM, khi L sung sướng dậy trễ, nằm trên giường đọc sách, viết blog, cô ý phải dậy sớm từ 9 AM vật lộn đi siêu thị tay xách nách mang 1 núi đồ về làm gỏi cuốn, bún hải sản đem bán. Thấy L ăn uống thất thường linh tinh, bạn bảo “con đường ngắn nhất đến với đàn ông là qua dạ dày, tán crush thông qua dạ dày crush tỷ lệ thành công siêu cao, mọi người đàn ông đều thích ăn món do vợ nấu. Để giữ lửa gia đình, người phụ nữ nhất định phải vào bếp để thổi vào sự ấm áp đó”.
Cá nhân L nghĩ là con người, chẳng cần gái hay trai thì dù không biết nấu nhiều món cầu kỳ, món nào cũng ngon, cũng nên biết vài món cơ bản, không cần vì ai hết mà vì bản thân, có thể tự chăm sóc mình khi đi học/ đi làm xa hay ở riêng, để lấp đầy cái bụng bất cứ lúc nào bên cạnh những món ăn nhanh như bánh mì, bánh quy, mì gói,… để không chết vì đói nếu bỗng dưng nhẵn túi. L nấu để không phải trông chờ ai tới giúp vượt qua cơn đói. Bếp không phải chỗ làm của phụ nữ nhưng mỗi thứ biết chút sẽ làm cuộc sống dễ dàng hơn. Và không phải L không biết nấu ăn, chỉ là nấu ra không ai ăn được trừ bản thân. L cũng biết nấu mấy món cơ bản như trứng luộc, rau luộc, khoai luộc (do sống tối giản, quanh năm ở nước ngoài không mua nồi niêu xoong chảo, dầu mỡ, mắm muối, bạn đồng hành trên mỗi chuyến đi xa là nồi cơm điện mini + 1 bát oto + 1 chén cơm + 2 cái thìa + 2 đôi đũa). May mắn quen ai cũng được nấu cho rồi giờ lụi nghề. Zai bảo “Cứ ngỡ quen m sẽ được thưởng thức ẩm thực VN”. Sáng dậy nghe hỏi “Hôm nay ăn gì?”, L lập tức phản hồi “Để t coi tủ lạnh còn gì t đổ hết vào nồi cơm” là y như rằng zai: “Thôi, để t nấu. Cơm của m t không ăn được. M muốn ăn ở nhà, t nấu hay ra ngoài hàng?”
Cũng nhờ không nấu ăn, L mới phát hiện ra những người đàn ông xung quanh mình đều thích nấu ăn và khéo tay vô cùng. Nhờ họ, L mới biết làm American Taco & Omelette, French toast, Pakistani Pulao, Indian Biryani, Italian Pasta & Risotto, English Breakfast & Sunday roast,… (Mỗi món VN là mẹ & chị dạy toàn trốn lên nhà) và cũng nhờ họ, L mới biết phụ nữ không biết nhiều chính ra lại sướng, chỉ việc nằm dài nghe nhạc, coi film, chờ đồ ăn chín đi xếp bàn ăn, sắp dao, nĩa, gọi trái cây tráng miệng.
L còn điểm cộng nữa. Ai đưa đi ăn cũng nghĩ “Cô bé này gầy gò ăn chắc ít, đưa đi ăn sẽ không bị lỗ”. Chả ngờ, L gọi ngập bàn, không phải chỉ để nếm những món trong nhà hàng, để test độ hào phóng, rộng rãi chịu chi của zai, mà còn để thoả con mắt & chiếc bụng Thạch Sanh của L. Cuối buổi, zai kể với bạn “Không thể nhìn người bắt hình rong. Đây là Lyn. Cô ý trông nhỏ bé mà sức ăn bằng 1 gia đình. Cô ý gọi kem, nước dừa, chè & sinh tố uống trước vì không chờ được người ta mang từng món ra. Ăn xong đồ mặn, cô ý nói thèm canh. T gọi soup lên mới biết đó là phần dành cho 4 người. Thế mà cô ý 1 mình chén hết”, L đáp “M chưa biết về t rồi. T 1 khi đã ăn thì = khẩu phần ăn của m 1 ngày. T có thể nhịn nguyên ngày để bù lại 1 bữa xứng đáng.” Từ đó về sau, mỗi khi order, zai đưa menu, trao bổn phận chọn đồ cho L vì biết “Cô ý biết mình không ăn được gì & chọn luôn cho mình rồi. Mình chỉ cần ngồi ngắm cô ý chén ngon lành cành đào từng món cô ý gọi ra thôi”
Thực ra, dù nam hay nữ cũng đều thấy thú vị, xao lòng với người khác giới nấu ăn ngon do bữa ăn là nhu cầu thiết yếu hàng ngày của con người, do đó, nếu có sở thích và năng khiếu nấu ăn, bạn sẽ nhận ra được niềm hạnh phúc lớn lao khi nhìn những người thân yêu xuýt xoa thưởng thức món ngon dinh dưỡng tự tay mình chế biến. Với nhiều chàng trai không biết nấu ăn, thì những cô gái như vậy quả như “nữ thần.” Vốn không được coi là nữ thần, với L, zai biết nấu ăn không khác gì một “soái ca” thời hiện đại, xứng đáng làm chồng, làm cha các con L.
Nếu bạn là 1 cô gái không biết nấu, chỉ giỏi ăn, khá vụng chuyện bếp núc giống L, hãy cứ bình tĩnh. Ông trời luôn công bằng với tất cả mọi người. Hãy phát huy những năng khiếu riêng của mình, làm tốt những việc mình có khả năng, cố kiếm nhiều tiền, sống vui vẻ, rồi sẽ có người vì thương, sợ bạn đứt tay, bị bỏng, bị ám mùi dầu mỡ vào quần áo, đầu tóc mà sẵn sàng kéo tay áo lên, chui vào bếp nấu ăn cho bạn. Không biết nấu ăn không có tội, con gái nếu không thể nấu ăn, chỉ cần sau này lấy anh chồng biết nấu ăn ngon là được. Ở thời đại này, quan trọng không phải phụ nữ biết nấu ăn hay không mà là họ chọn cách xây dựng hạnh phúc gia đình như nào. Suy cho cùng, điều phụ nữ cần lựa chọn không phải là có nên vào bếp không mà là có thật sự hạnh phúc khi làm điều đó không. Nếu bạn là mẫu phụ nữ không thích bếp núc, mỗi bữa cơm phải nấu với bạn giống như gánh nặng mà chỉ vì nghĩa vụ “vợ/ mẹ tốt” khiến bạn gồng mình, hãy từ bỏ nó và lựa chọn cách xây đắp hạnh phúc gia đình khác. Bữa cơm gia đình là điều tuyệt vời nhưng nó chỉ hoàn thiện khi 2 vợ chồng đều vui vẻ bên nhau thưởng thức, khi mà những bực bội, mệt mỏi ở lại ngoài hiên cửa. Đừng gồng mình để đem theo sự bực bội, mệt mỏi vào mâm cơm. Khi đó, dù món ăn bạn nấu có nóng hổi, ngon lành, bạn vẫn sẽ khiến hạnh phúc rời xa mình thôi

Comments
Post a Comment