Có người thích cuộc đời êm ả, sáng đi làm, tối về nấu cơm chăm sóc gia đình, con cái, háo hức với những ngày nghỉ, với lá hoa bỉm tã, lấy đi chợ nấu nướng, lau chùi dọn dẹp làm niềm vui, lấy khoảng sân nắng, ấm trà khói bay làm giai điệu, nhu mì chốn công sở mong cầu bình yên. Có người như L lại thích cuộc đời bão bùng tung hoành ngang dọc chạy đua với thời gian, hân hoan chinh phục mục tiêu, vội ăn, vội làm, vội hẹn hò, đi chơi, cột sống mỏi nhừ, chân tay rã rời mỗi tối trên giường, sáng đi làm 2 mắt mở không lên nhưng trong lòng luôn vui vẻ, háo hức, tự ngồi cười 1 mình như 1 con điên.
-> Người ta nói người 1 an phận thủ thường, không chí tiến thủ. Nói L sống vội vàng, bon chen, 30 tuổi không chịu ổn định thì tới bao giờ?
Có người ngại mở lòng, rón rén trước từng mối quan hệ. Ngại làm quen, bắt chuyện, cầm tay, ngại ngùng hôn. Yêu là giữ chặt, 1 lòng, bị đá rõ đau vẫn tha thứ cho qua. Yêu nhẹ nhàng như lá như hoa… Có người như L, thích yêu đương, thấy trải nghiệm chuyện yêu đương thật thú. Yêu đương cuồng nhiệt buông tay lạnh lùng. Mỗi người đi qua đều để lại nhiều kỉ niệm, tô vẽ lên thật nhiều màu. Có gam sáng, đôi khi xám mờ sương sương.
-> Người ta nói người 1 ủy mị nhu mì, lụy tình cam chịu. Người 2 yêu đương nhăng cuội, coi yêu đương là trò đùa, đào hoa nhăng nhít.
Có người yêu con gái, có người yêu con trai, có người yêu cả gái cả trai, có người ở vậy chả cần yêu đương. Có người thích siu tập vàng bạc đá quý sổ đỏ sổ hồng, có người thích siu tập đá cuội lá rơi, truyện tranh, nước mắm. Cũng chả sao nếu 2 người là 1. Có người thích học toán, đầu tư, có người thích làm thơ, viết văn người thích đánh đàn, người thích làm thinh làm biếng. Người ta thì thường chê, đánh giá những thứ khác mình, mà không nhận ra bản thân mình chẳng phải chuẩn nhất. Cũng chẳng lấy đâu ra phiên bản gọi là chuẩn nhất.
Là phụ nữ, đừng nên cố tỏ ra mình đáng thương hay yếu đuối. Biết là liễu yếu đào tơ, phận nữ nhi chân yếu tay mềm cần che chở bảo bọc. Là phụ nữ, đừng nghĩ rằng mình sẽ làm người ta yêu được mãi. Nhan sắc cũng đến thời tàn, xuân xanh cũng đến hồi vãn. Đàn ông không ít thì nhiều cũng một hai lần sảy chân ham của ngon vật lạ. Tha thứ là nên, bao dung là cần thiết. Nhưng đừng lụy tình quá mà đóng sập lại lối thoát cho mình. Ghét ai quá cũng đừng cho họ hay. Mà yêu ai quá cũng đừng để người ta biết. Họ biết, họ sẽ làm khổ ta. Tốt nhất, đừng để cho bản thân phải buồn khổ vì 1 người nào đó, hãy là người khiến người khác phải ngưỡng mộ, mong muốn được khổ vì mình.
Khi bạn vừa gầy, vừa xinh đẹp, trong ví, tài khoản là tiền bản thân nỗ lực kiếm được, ra ngoài thì chả phải bỏ 1 xu, luôn có người khác lo. Bạn mới tỉnh ngộ bạn làm gì có thời gian tính toán được mất, đoán này đoán nọ, phán xét, nói xấu sau lưng người khác. Không mù quáng, không dựa dẫm, có tiêu chuẩn, tự tôn mới là điểm mạnh của bạn. Khi bạn nở rộ, bướm sẽ tự đến. Khi bạn nổi bật, trời sẽ tự an bài.
Comments
Post a Comment