🚑🏃‍♀️Bài học từ sự bất cẩn khi tham gia giao thông 🏥🚗

Cái gì đến cũng phải đến, sau 3 tháng, mỗi tháng 45H hành chính + 104H OT, luôn là người đầu tiên bật và người cuối cùng tắt đèn văn phòng trước khi ra về, nếu không nhờ xe tông, chắc L chẳng bao giờ có thời gian nghỉ dưỡng thương 1 tuần, tạm ngưng các hoạt động não bộ lẫn thể chất và nhận ra nhiều bài học quý giá về cuộc sống, tình người, tình đồng nghiệp lẫn tình yêu

Chuyện là… Buổi tối chủ nhật đẹp trời 03/04/22, L và đồng nghiệp kết thúc OT lúc 9 PM đang tung tăng qua đường, không bấm đèn báo hiệu cho người đi bộ và chờ chuyển sang màu xanh, G níu tay L 👭 “Nhường xe đi bà, không kịp đâu”, L cố chấp chạy 🏃‍♀️ K sao đâu. Sắp tới nơi rồi” Vừa hết câu, đùng phát, bầu trời khu Little India lấp lánh đèn nhạc xập xình bỗng tối sầm lại, tai ù đi khi L nghe tiếng thất thanh “Aaaa”. Hình ảnh cuối L nhớ trước khi ngã là quay qua phải, 1 chiếc xe cách xa 10m đang đi thẳng bỗng tăng tốc đổi hướng sát vào lề đường. Còn hình ảnh đầu tiên L mở mắt thấy dòng người ồn ã tấp nập lao tới đỡ 2 đứa dậy. G bị lăn vài vòng, ngã cắm mặt xuống đất trước đầu xe, còn L bị xe húc 1 đoạn tới gần post cảnh sát 😵
Cảm thấy thực sự may mắn khi trên đường đi viện được cảnh sát 👨‍✈️ mặc thường phục giả làm người dân (L cứ ngỡ người thường, mãi sau bố nuôi tới nói chuyện kể lại mới biết) và 1 xe hơi 4 chỗ có 3 anh chàng cao to hộ tống. Chỉ tới khi xe L dừng, 1 anh nhảy ra chạy tới đưa chai nước cam, 2 anh còn lại ✋ “Good bye”, L mới biết họ đi theo từ hiện trường. Vì shocked, trên xe L ói ra mật, gọi bố nuôi mà không nói được 1 lời. Tới clinic lúc 10 PM, bác sĩ chả thèm băng bó mà viết referral letter gửi thẳng lên viện nhà nước với lý do “M là người ói 2 lần? M có dấu hiệu bất thường cần lên viện chụp X-ray” 😳 Sau 30’, bố nuôi đang đi ăn 🍽 cách L 100km, phi tới cũng là lúc L xỉu. Chỉ nhớ mang máng được bố vs 2 bạn bố dìu lên xe, ở ghế sau gác đầu lên đùi, bố lấy tay vuốt má và nghe bố hướng dẫn cảnh sát đi đến UKM Hospital cho gần.
1 đêm dài thức trắng ở viện chuyển hết phòng này sang phòng kia, từ cấp cứu tới X-ray, ngồi chờ kết quả tới 5:30 AM, L ngủ chập chờn trên đùi bố, 7 AM tỉnh, bố vẫn đang lăng xăng làm thủ tục, nói chuyện với bác sĩ, lấy thuốc và bàn với cô bạn G. Kêu chợp mắt 1 lúc bố không chịu, bảo “T phải thức để canh kẻ đã đâm m, không cho lão chạy trốn. M ra ghế ngủ tiếp đi. Tính cứng đầu của m mãi không sửa. M không ăn 🍪 thì cũng phải uống🥛 Muốn t gửi hình 📸 tối qua cho mẹ/ chị gái hay bác m ở nước ngoài không? G còn nhận ra m bị ói do không ăn gì cả ngày”
8AM, đang cùng bố ra car park đậu xe, từ xa có dáng ai giống sếp tổng bước tới, L dụi mắt lần nữa vẫn đúng hình bóng đó, liền chạy với theo “Boss, what’re you doing here?” Lần đầu trong 11 tháng làm việc mới thấy sếp gần gũi, thân thuộc như bố mình 👨 Sếp nói chuyện với bác sĩ, chỉ L cách đăng ký guarantee letter từ AIA để được bao MYR10k viện phí, dẫn L tới đồn cảnh sát viết police report bắt tài xế đã bỏ trốn và sáng nay, khi L tới, sếp nữ ra set up máy tính, điện thoại, lấy gối tựa lưng cho L đỡ mỏi, sếp nam tới vỗ vai giục L về, yêu cầu ở nhà tới 10/04. Đồng nghiệp Cam hỏi “Evelyn, how’re you? I heard you got a car accident. We came visit S at hospital but you alr left” Nhìn L đứng dậy về, đồng nghiệp Thai ngồi bên vẫy tay 🙁 “Good bye, take care Evelyn!"
Bạn trai người Anh nghe tin L tai nạn 🤦‍♂️ chỉ trích “Vì £100/2 ngày T7 & CN 24Hrs mà khiến m khổ vậy à? M đang làm cái gì ở MY? Bao giờ m mới chịu nghỉ làm? M bảo chỉ cần lương t 300tr/tháng đã đủ. M muốn bao nhiêu con 👼🏻? Đến lúc m kết thúc công việc, trở thành bà nội trợ 👩‍🍳 tập trung nuôi con rồi. T sẽ sớm đưa m quay lại London gặp gia đình t” Mà không hiểu sau 4 năm quen nhau, điều L cần chỉ đơn giản là tiền 💷 tự mình kiếm, mua những đồ mình thích và đi những nơi mình muốn 😞
Cậu bạn thân 25 tuổi, 20 ngày nữa sang tuổi 26, đi đâu làm gì cũng báo L 1 tiếng. Theo thông lệ, nhắn “T tới nhà rồi 😍 Đã 6:22 PM ở đây. Ngày hôm nay của m thế nào?” Định giấu mà nghĩ nếu cậu ý biết sẽ giận nên L nói luôn. Vậy là chàng công tử bố người Đức, mẹ người Nga, làm lập trình cho công ty gia đình - tự nhận là cún con của L dù đang đàn đúm tụ tập bên bạn bè, gửi L hình ở bar xung quanh là Jack Daniels, Vodka, Whisky và lũ bạn tuổi teen của cậu ý, nghe L nói “T bị tông xe tối qua đang rất đau và mệt 🤕 M chú ý nhìn đường trước mặt, đừng uống say quá, không sẽ có điều xấu xảy ra”. L im lặng để cậu ý thoả thích vui chơi mà không ngờ Luca dành cả buổi hỏi han không rời L quá 5’’, nhắn “10’ nữa t về. T uống 1 chai beer nữa thôi” Lên xe, Luca chủ động show L coi hệ thống xe tự lái Porsche cho L yên tâm, bảo "Đừng lo, xe t có chương trình nhận ra nếu m say hay gặp chướng ngại vật sẽ tự chuyển làn & giảm tốc độ" Trên đường dù lái xe 1 mình cũng không để L chờ quá 1’, đến nỗi L bất ngờ khi vừa bảo “Tập trung lái đi. Trễ rồi. T không muốn m bị phân tâm”, cậu ý nhắn lại “T về tới nhà rồi. M ổn hơn chưa?" 😳 Thấy L tâm trạng bất ổn, Luca về từ 2 AM, dành cả đêm tới 5:22 AM kể chuyện trên trời dưới bể khiến L cười sái quai hàm 😆 gửi L hình hồi nhỏ được mẹ ẵm ở biển tới 6 tuổi tóc vàng hoe chuyển qua nâu, giờ đen giống bố, hình 3 cháu - 1 trai 2 gái con 2 chị gái, 1 anh trai, ảnh chụp cùng bố hỏi “Mọi người bảo t giống bố. M thấy giống k?” Chỉ tới khi quá mệt, Luca mới nói “Cám ơn m vì đang rất đau bởi những vết thương nhưng vẫn dành thời gian nói chuyện với t. T vui vì m đã cười 😉 Nếu m dành 3, ah không 5 hoặc 4 ngày gắn bó với t chắc chắn m sẽ hồi phục nhanh. Còn giờ t phải ngủ thôi. T phải đi làm sau khi thức dậy” Vậy mà L phải ủn cái mông, nói tới 4 câu “G9 & sweet dreams” Luca mới chính thức đi vào giấc ngủ 😴
Ở MY chưa tròn 1 năm nhưng 2 lần đi 4 viện. Mỗi lần vào viện là trăm ngàn thủ tục luôn có bố nuôi ở bên lo giấy tờ, đồ ăn, nhắc uống thuốc, hộ tống đưa đi đón về. Vị hôn phu người lương gấp L 10 lần cách xa 10k km luôn mải mê công việc, nghiên cứu, đầu tư nhưng lúc nào cũng đặt ra mục tiêu là trụ cột trong nhà, luôn sẵn sàng hỗ trợ về mặt tài chính để L được sống 1 đời no đủ, chỉ cần spa làm đẹp, không phải vất vả đi làm như mẹ cậu ý. Mỗi ngày có chàng công tử lai lắng nghe, chia sẻ, an ủi, động viên khiến nơi xa xứ không gia đình L vẫn thấy ấm áp vô cùng 😊 Đúng là lúc khó khăn mới biết ai là bạn, khi hoạn nạn mới hiểu bạn là ai. Con cám ơn thần Phật, ông bà tổ tiên phù hộ, L biết ơn tất cả mọi người!



























Comments