10 PM thứ 4, bố nuôi tới công ty đón. 11 PM thứ 5, bố đưa về. 9:30 PM thứ 6, bố đến, xuống thấy Ace - con nuôi 1Yr của bố ngồi ghế sau thè lưỡi quẫy đuôi mừng rỡ, L thốt lên “1 tuần rồi chúng ta mới gặp”, chả ngờ bố bảo “

Tháng mới, bố nuôi gọi báo tới trễ 1H do đường tắc. Bố hỏi ăn gì bố ship tới công ty hay book grab đưa L về nhà rồi bố qua đón?” L
bực tức “K cần gặp nữa”. 8.15 PM bố gọi điện nói “T đang ở dưới rồi”. Về nhà bố ghé tai
“M biết người đàn ông hạnh phúc tới chừng nào khi có người phụ nữ của anh ý kề bên không?” rồi dành 2H đồng hồ hỏi dò lý do L cáu như 1 con mèo điên
Bố bảo “Các cặp đôi hạnh phúc không bao giờ mang nỗi bực tức đi ngủ. Nếu không nói ra sự giận dữ sẽ dồn lại và ngày nào đó sẽ bùng phát ra không thể cứu được nữa. T sai t đã xin lỗi rồi
" Hạnh phúc với L là mỗi tối 2 đứa lượn phố rồi đi chợ
mua rau củ thịt cá. Bố ấn mũi L hỏi “M đã vui chưa?
T không dám đến trễ nữa vì m sẽ cáu như miu nữ. Mà t lại thích mèo điên
"







Khi L
ngủ quên, bố nuôi hướng dẫn sinh viên xong gọi dậy lúc 6 PM bảo “Tối rồi. Chúng ta ra ngoài ăn
” 2 bố con đến trước cửa Old Town, L đòi về nói “Tiền của m cũng là tiền của t. T không muốn m tốn tiền vì t nữa. Chúng ta cần tiết kiệm cho tương lai. Để t mang gạo qua cho m. M không thể ăn hàng mãi được. Nó không đảm bảo sức khoẻ và m cũng tốn tiền nữa” Bố thờ ơ
“T k có thời gian nấu. Mỗi tháng t chi 6k tiền ăn. M biết t nhiều bạn nên mỗi lần qua nhà họ t lại order gì đó. Có thể là chai rượu, gói quà
M có thể giúp t tiết kiệm bằng cách qua sống và nấu cho t ăn"




Thế là mỗi cuối tuần qua thấy 1 mớ hỗn độn quần áo, ly cốc, L
“M dọn nhà chưa?”, bố nuôi phớt lờ “Mai t gọi cleaner
" Tiếc tiền nên L lại xông pha gấp từng cái áo cái quần, xếp gọn lại đống ga gối, lau chùi bàn ghế. Tự nhủ “Bố mẹ thấy chắc mừng rớt nước mắt vì ở nhà L chả bao giờ làm gì. Toàn bố mẹ nấu ăn dọn dẹp. Đến nỗi bố đẻ bảo “Nhà mình mà sống như nhà thuê” 



Mỗi thứ 6, bố nuôi lại đi đánh
cricket từ 10 PM - 3 AM. 2 tháng bố bị trật xương cổ, L giữ ở nhà khiến bố kể với bạn “Cô ý không cho t đi đâu cả, không rời xa t dù chỉ 1 phút” và bảo L “M không thể kiểm soát t. T là người hướng ngoại, chơi các môn thể thao từ gym, chạy bộ, cầu lông, bóng ném, bầu dục, polo. T leo núi, đi phượt mỗi cuối tuần. M cả ngày không cần ra khỏi nhà. Yêu 1 người là để họ tự do chứ không phải giam cầm. Vì m mà t muốn đi mua đồ ăn sáng, ăn trưa, ra ngoài sửa xe cũng không được
” Thế là L để bố tự do. Trong lúc L ngủ, bố mang lên phòng để đầu giường giỏ trái cây, bánh kẹo, nhắn “Đây là 1 lít nước chanh t pha với chút muối. Trước khi t về, m phải giải quyết hết
"



Chả ai tinh tế như bố nuôi L, đi siêu thị, biết L thích cam bố chạy đến nhặt mấy trái bỏ túi ni lông. Dù ở nhà còn 4 trái cam, 1 trái lựu, 6 trái chuối mua từ thứ 6 tuần trước. Nghe L bảo “Đừng mua. M không ăn để hư hết cả”, bố
cười “T k thích trái cây. T chỉ uống nước ép. Trong nhà không có phụ nữ nên không ai check tủ lạnh cả”. Đến bước thanh toán, thấy hộp sữa chua 500gr, L chỉ tay bảo “T muốn hũ 1kg”. Thế là bố thoăn thoắt mang lại hũ 1,5kg.

11 PM đang nấu thì có tiếng chuông. Bố ra mở cửa mời khách ở lại ăn tối. L dỗi bỏ lên tầng
Bố đi tìm, gặn hỏi lý do “Bạn t k chào m hả? Đi! Xuống để t hỏi họ cho ra nhẽ”, L kéo tay bảo “Sao m k nói trước với t bạn m tới? T không thích đông người. T thích không gian riêng có 2 ta
" Bố - người đàn ông hào phóng nhất L từng biết giải thích như này “Nấu xong, t thấy đồ ăn khá nhiều nên muốn chia sẻ với bạn. Z làm từ 8 AM, anh ý phải rời nhà từ 7:30 AM. Họ sẽ rời đi sau khi kết thúc bữa tối. M không thích họ, t sẽ mang đồ ăn lên cho m
" Thấy L không ưng, bố đưa ra 3 lựa chọn, L góp thêm lựa chọn thứ 4 “I will kill you”, nhưng rồi nghĩ tới thể diện của bố khi bạn bè tới nơi người yêu biến mất, L đành đẩy bố xuống trước, chỉnh chu đầu tóc, quần áo xuống sau 




Bạn bố trêu L “Ai lấy m đều sẽ béo vì bị ép ăn”, bố nuôi phản đối “M nhầm. T sút 3kg từ khi quen cô ý
M thấy ai ăn 1 bữa duy nhất vào 8 PM không? Cổ không ăn sáng, ăn trưa. Lần đầu gặp, t đưa L tới nhà hàng. Cô ý dành 1H chụp hình tới khi đồ ăn nguội ngắt t không ăn nổi nữa. Cả đêm tới sáng hôm sau đói meo
"


Bạn rủ hút thuốc
bố đều liếc L ánh mắt dò xét. Thấy L đồng ý thì sung sướng ôm chầm như 1 đứa trẻ
“T ra ngoài 10’ sẽ về" Bạn bố khích bác “Cô ý là gì mà m phải nghe lời? Bạn gái thôi. Kể cả vợ chứ có phải mẹ m đâu?”, bố đáp “Cô ý là người quan trọng với t, người t không muốn thấy khuôn mặt buồn bã hay giận dữ. T sẽ không làm nếu điều đó khiến cô ý không vui” 



Thứ 7, theo kế hoạch, 2 bố con đi leo đồi
Bố bảo bố muốn con gái là bạn đồng hành trên mọi lĩnh vực. Bố sẽ vui khi bố đến đón, thư ký con gái bảo “Sếp t đang bận”. Bố bảo bố muốn khi về VN, bố đẻ L sẽ tự hào vì con gái làm được mọi việc 1 mình, trở nên mạnh mẽ, vượt qua hết khó khăn mà xưa tới giờ đều thất bại. Rồi trời mưa, 2 đứa dậy lúc 2 PM, bố hỏi “Hôm nay
cho bố ăn gì?”, làm L lọ mọ xuống bếp pha trà, làm French toasts. Trong lúc L hâm lại súp gà
bố mở cửa đánh xe ra ngoài cọ sân, L rửa chén, lau chùi lò vi sóng, bếp gas, bố rửa hết xe to đến xe nhỏ. 2 đứa ngắm mưa uống trà, bố nhéo má L “T chuyển về KL Sentul để gần m. Tuần sau chúng ta sẽ về nhà cũ để mang những chậu hoa hồng t trồng nhé". Làm L nhớ bố đẻ cứ ngày mưa lại ra sân cọ xe, giặt đồ bảo “Việc từ ngoài cửa hất vào trong nhà là của mẹ m. Còn từ ngoài cửa đổ ra là của anh" 




Bố nuôi - người không chỉ cứng rắn nghiêm khắc, kỷ luật theo phong cách người lính mà khi thực sự trong mối quan hệ, thay vì lúc mới quen, dù bận họp cũng chạy tới tủ lạnh lấy nước ép cho L, gọt táo, gọt cam, bón cho L từng miếng salad cuộn cà chua bi, ớt xanh ớt đỏ
L ăn chậm nên bữa nào chỉ có 2 bố con bố lại không cho L đụng tay vào, chưa kịp nhai đã thấy bố xắn miếng nữa nhét vào mồm. Giờ, bố không còn nuông chiều chuẩn bị bữa sáng, trưa, tối cho L nữa mà thay bằng “Mở tủ lạnh ra. Tất cả đồ trong đó. Banana milkshake = 2
+ 1.5
+ 1
. Trứng, bánh mì ở ngoài, hãy nghĩ m muốn làm gì cho bạn trai m. M muốn 6 con. Hãy học cách làm mẹ từ giờ. Thứ 5 chúng ta sẽ đến trung tâm học lái xe
M cần có bằng lái để thay t lái xe khi t mệt. T không yêu cầu m có bằng lái máy bay
như t. Nếu m có bằng, t sẽ tặng m 1 chiếc xe hơi. Có xe, m có thể qua với t bất cứ khi nào m nhớ t. Quan trọng nhất, m có thể áp dụng khi năm sau chúng ta qua Mỹ. Nắm tay t, t sẽ không bao giờ để m ngã 1 lần nào nữa
"







...
Anh - người đàn ông lãng mạn, ngọt ngào, vị tha, hào phóng, hài hước, biết đối nhân xử thế, tuyệt vời nhất L từng gặp trên đời. Người có thân hình đẹp nhất nhưng cũng nhiều vết sẹo nhất L từng thấy. Anh luôn nói “Scars are the beauty of a man”. Người L đã thề cả đời k bao giờ quên. Làm gì có ai giận L đến mất ăn mất ngủ, trên đường về sốt 39*C phải lấy giấy ăn thấm nước đắp trán, 2 ngày không nuốt nổi thứ gì, dặn lòng mình k gặp L trong 1 tuần nhưng lúc L cần, nửa đêm phi tới nhà L. Câu châm ngôn của anh “Cuộc sống này rất khắc nghiệt. Để nhận ra giá trị thứ gì, m sẽ phải mất 1 cái gì đó tương tự. Không có bình yên nào mà không phải trả giá. M chỉ thực sự nhận ra m yêu t khi m mất t” Cám ơn anh, người giúp em phát triển hơn từng ngày, học được cách sống có trách nhiệm, biết chu toàn cho gia đình, người kề vai sát cánh bên em lúc khó khăn, hoạn nạn nhất, người cùng em đi khắp hang cùng ngõ hẻm, từ bệnh viện tới đồn cảnh sát, người em thở phào nhẹ nhõm khi nghe thám tử gọi điện báo "Cô ý đến rồi. Đậu xe xong thì hỏi lễ tân chỗ phòng cấp cứu
,", người đưa em đi mua iPhone mới và khuyên em "đừng chọn những thứ m miễn cưỡng lấy. Chọn thứ phù hợp vì nó sẽ đi cùng với m dài lâu". Người mà không có bạn bè nào của anh không biết tới em với ấn tượng tốt nhất. Cám ơn anh!!! 






Comments
Post a Comment