Ai cũng xứng đáng có 1 người bố nuôi như thế 😍

L có 2 người bố, không phải mang nặng đẻ đau 9M10D như mẹ nhưng cưng chiều L hết mực. Cụ thể là...


Mẹ chưa từng đưa đi đón về. Từ nhỏ, toàn là bố đẻ dừng xe, dắt tay qua đường mỗi khi đi học, đi làm. Giờ đây, có bố nuôi thay thế. Bố đậu xe bên kia đường tiện hướng nhà hàng 2 bố con đi ăn tối, thấy con gái bước ra từ công ty là lái xe 1 vòng U-turn, sang nơi mở sẵn cửa khách cho con gái bước vào 😘

Bố đẻ hỏi "Sắp tới SN thích gì? Cả nhà ra ngoài ăn hàng đi", mẹ xua tay "Bố con anh kéo nhau ra ngoài mà ăn. Em ở nhà ăn cơm. Cơm nấu sẵn rồi", bố thương mẹ ở nhà 1 mình nên cho L tiền mua sắm🛍 L hớn hở "Con thích điện thoại 📱 mới", bố 💁‍♂️ sang mẹ "Xin chủ két sắt" 😐 Bố nuôi hỏi thích gì? L nhanh chóng đáp "ïPhone 13 Pro Max, bố bảo "Bao giờ tới SN m?", L xua tay 🙅 "K cần. Để về VN kêu bố đẻ t mua" 😬 Bố nuôi hỏi lại "Thích gì nữa?" L hồn nhiên trả lời “thích cá 🐬”, thế là bố gọi điện đặt bàn, đưa đến Fish Farm, chỉ xuống hồ kêu “Thích con nào thì bảo người ta bắt cho, họ cân xong sẽ nấu món m thích theo phong cách Thai/ Taiwan/ Chinese” 😔 Bố nuôi ơi! Con thích nuôi 🐠 vì cá là bạn con chứ con có thích ăn cá đâu 🤦‍♀️

Bố đẻ sống với L 21Yrs nên biết L không ăn được nhiều thứ. Xưa mỗi lần mẹ nấu, bố la "Biết con nó không ăn được mà không nấu riêng ra. Đến bữa ăn còn khóc lóc, cãi nhau, mất cả ngon" 😠 Từ khi có cháu, bố thay đổi "Mỗi hành, tỏi, mắm tôm mà không ăn được. Nhìn Ry kia kìa, cái gì cũng ăn được hết. Dì mà không bằng cháu, em nhỉ? Em của ông ngoan nhất nhà. Em ăn nữa không ông lấy?" 🤦‍♀️ Bố nuôi lúc đầu khuyên nhủ "M biết không? Hồi nhỏ t không ăn được đậu bắp vì nhớt. Cứ cho vào miệng là nôn 🤢 Qua UK năm 14Yrs, sống ở nước ngoài tới giờ 16Yrs, ăn giờ đã quen rồi. T gạt hết tỏi, m thử ăn cá coi sao. Nếu không ăn được thì chúng ta bỏ. Nước sốt chua quá t cũng không thích" 😚 Không biết tới khi có con có cháu, bố nuôi có cho L ra rìa giống bố đẻ hiện giờ không 😅

Bố nuôi đỡ hơn ở chỗ, đi ăn buffet mắc tiền, bố chỉ giữ ly kem vs chè Thai, bảo "Ăn hết đĩa cơm mới được ăn chè, ăn hết đĩa salad kia mới đến ly kem 🍨" chứ không càu nhàu như bố đẻ “Bao hải sản 🐙🦀 không biết thưởng thức lại đi gọi chè với kem, chưa ăn món chính đã ăn tráng miệng thì còn đâu bụng mà nếm món ngon, nổi tiếng, đặc biệt?"

Bố đẻ mỗi lần đi bơi + xông hơi về lên phòng con gái gọi “7 AM nắng lên tới đỉnh đầu rồi, người ta đi tập từ 5 AM, con nhà mình vẫn chưa chịu dậy. Giờ này ai còn tập tành gì nữa”🤦‍♂️ Bố nuôi thấy con gái dậy từ 6:30 AM, chào “Morning? 🤗 You slept well?” rồi dỗ con gái ngủ tiếp tới 10:30 AM bởi bố làm theo múi giờ AUS, US tới 3-4 AM, đi tập gym vào lúc 1-2 PM, nên giờ giấc của bố khác hoàn toàn với bố đẻ đã nghỉ hưu của L 😙

2 bố giống nhau ở chỗ, thay vì hỏi “Hôm nay cho bố ăn gì?” sẽ là “Ăn gì bố nấu?” 😂 Ở VN bố đẻ có món tủ là mì Omachi trứng, hôm nào sẵn đồ thì bố hấp xôi/ bánh bao/ bánh tẻ, hò như hò đò gọi con gái xuống ăn, ăn xong bố theo thông lệ bật máy pha cafe thêm chút sữa đặc vào mỗi sáng. Ăn xong để nồi ngâm chưa tới 1', bố đẻ đã xông pha vào rửa hết chén đĩa. Mà bố nhanh nhảu ẩu đoảng nên tới trưa ăn xong, mẹ/ con gái phải rửa lại 😅 Bên này, bố nuôi có món tủ làm French Toast và English Tea buổi sáng cho con gái. L đã phải thốt lên sung sướng, hỏi công thức vì chưa bao giờ ăn ngon uống ngon tới vậy dù đã hết 1 đĩa cơm chiên thập cẩm mà cách đây 2 tháng cũng có anh bạn Turkish làm cho L ăn lúc đói cồn cào nhưng vẫn không thể chờ ảnh mua 2 suất cơm gà Nando 😋 Có điều bố nuôi chỉ thích bày mà không thích rửa nên trong lúc bố đứng quay đồ ăn mua từ tối qua cho con gái, L phải loay hoay cọ từng cái đĩa cái thìa mà bố vẫn bảo “T mượn miếng bông rửa bát. T cọ lại. M cọ chưa sạch. Đây trả m. Thật tốt khi có người chịu rửa chén đĩa cho t 😝"

Cả bố đẻ và bố nuôi đều thích ăn cơm nhà, do vợ con đổ mồ hôi sôi nước mắt nấu. Không thích ăn 1 mình nên khi còn độc thân chủ yếu là ăn ngoài hàng ngày. Bố nuôi trên đường đưa L về bảo “M mà biết nấu ăn thì miễn chê, chúng ta có thể cùng đi chợ 🛒 cuối tuần, mua đồ chúng ta thích và chế biến món ăn phù hợp với 2 đứa 😉” Đặc biệt, mỗi lần ngồi vào bàn chỉ cần yêu cầu 2 bố chụp cho 1 bức hình thật đẹp thì cả 2 bố đều nhăn nhó, miễn cưỡng chụp cho hàng ngàn tấm nhưng không hề quan tâm mờ ảo vi diệu cỡ nào, xong L chưa kịp lựa thì đã bị thu điện thoại yêu cầu “Ăn uống cho đàng hoàng. Giờ ăn không được làm việc riêng” 😭 Nên L phải ăn nhanh vội để lấy lại điện thoại, mở ra thì vỡ oà bực tức vì trăm bức không được 1 bức 😤

Bố nuôi và bố đẻ đều có hàng chục chậu cây đủ giống loài, cùng yêu hoa và thích trồng hoa. Bố nuôi cứ rảnh hay stress lại ngó ra nhìn cây, ngắt lá héo, bắt sâu, bỏ tay L bảo "Hoa nhài nè. Thơm không? Còn đây là hoa hồng vàng, tượng trưng cho tình bạn. Hoa hồng đỏ tượng trưng cho tình yêu. M thích loại nào?" Không đáp lại, chỉ cười tỏ vẻ đồng tình, nhưng câu trả lời của L khi nghe hỏi vậy thì giống hệt mẹ "Sao ông không trồng cây trái để có quả ăn, trồng hoa làm cái gì vậy? Hoa đẹp rồi chết chứ có bổ béo gì đâu" mà chỉ sợ bố nuôi đáp lại như bố đẻ "Mẹ m chỉ suốt ngày nghĩ tới ăn. Hoa của người ta đang đẹp thơm lừng cả sân sau thì cắt hết đi. Chả có nhẽ lại mắng cho 1 trận?" 😆

Điều L thích nhất chắc chắn là việc 2 bố đi đâu cũng muốn đưa vợ con theo và cụ thể là con nhỏ tên L 👱‍♀️❤️👴 Bố đẻ bảo "Từ lúc mẹ sinh các con, bố lúc nào cũng tranh thủ về sớm để ở bên chơi cùng con cái, cho con ăn, dạy con học, đưa con đi chơi, dỗ con ngủ. Con cái là cả cuộc sống của bố mẹ. Đi xa đi gần cũng chỉ ngóng về nhà với con" 😌 Bố nuôi sau khi lái xe 33km, đưa L ra Cyberjaya Park chơi 3H về tới lobby lúc 11 PM, trễ hẹn coi cricket - môn thể thao bố yêu thích nhất với bạn ở Bukit Jalil 1H30' vẫn không nỡ để L bước lên nhà 😢 Phóng xe đi 11' bố đã nhắn tin dặn dò "Ngủ sớm để mai đi làm. Chúc ngủ ngon 🙄" Bố nuôi đi công tác 4D3N mà rủ con gái đi cùng tới 3 lần. Chả ngờ con gái không xin nghỉ nổi 2D do đồng nghiệp đã book kín lịch từ giờ tới cuối năm 😞 Nên con gái giờ vẫn đang hiu hắt ngồi chờ bố nuôi quay về với những món quà kỷ niệm từ Langkawi thay vì video clips vs pics bố gửi mỗi giờ. Cảm thấy nhớ 2 bố cồn cào ruột gan 😓

























Comments