Sáng CN, anh bạn thân goi “Dậy chưa? T muốn đưa m đến nơi này”. Bình thường L mất 2-3H để kết thúc bữa ăn (tuỳ thuộc chiều dài film



Tối video call với chị gái, L đùa “Làm từ thiện dữ thế. Em cũng nghèo. Gửi đồ cứu trợ cho em đi
”. Chị bảo “Bà nội ốm lắm, người rữa ra rồi, bụng thủng chảy nước. Giờ chỉ ăn cháo với uống sữa. Nên chị phát tâm, mua đồ từ thiện, hồi hướng công đức, mong bà đi thanh thản nhẹ nhàng. Chị đang lên list gạo, mì, rau, thịt đem đi giao ngày mai. Chị phát được 400 hộ rồi. Bao giờ về? Book vé năm sau thì về giỗ bà đấy" 


Mới qua, flatmate gọi điện về nhắc đi được 1M rồi, mẹ bạn nói “Ngày con đi mẹ khóc quá trời quá đất”. L thấy nhói lòng, nhớ ngày mới sang, bố nhắn tin mẹ nhớ L nằm khóc, không ngủ được"
Từ khi nhận visa, ngày nào mẹ cũng lên phòng L nói chuyện, dặn dò sang bển phải cẩn thận không bị nhiễm Covid, dù L nói trăm lần “Con lớn rồi mẹ không phải lo. Mẹ làm như lần đầu tiên con xa nhà ý”, mẹ bảo “Con dù lớn đến mấy vẫn là con bố mẹ. Không bao giờ bố mẹ hết lo cho con”
Mẹ đi chợ về đều mua cho ký mận, lạc luộc, ngô, bảo “Biết L thích mận mẹ mua. Sang kia không có ăn lại thèm" dù bình thường chả bao giờ cho L ăn đồ cay nóng. Đến nỗi L nhắn “Mẹ đừng mua con nhìn thấy lại thèm. Con không muốn mặt toe toét mụn nữa đâu”
Rán cá, nấu canh mồng tơi cà pháo, mẹ cũng bảo “Tranh thủ mà ăn, ra nước ngoài chả có ai nấu cho đâu” 




Cô hàng xóm người qua nhà hỏi cưới cho 2 con zai SN 92, 94 hay chỉ L “Con dâu tôi đấy”, bảo “Em chả hiểu anh cho con bé đi MY làm gì. Ở nhà với bm có phải sướng không?”, khiến bố về buồn thiu “Cô H cũng nhận xét thế. Con còn trẻ chưa nghĩ 2 chữ GIA ĐÌNH nó thiêng liêng như nào. Đến 40Yrs, con mới biết trân trọng phút giây bên con cháu” Bố nói “Từ hồi có các con, ngoại trừ đi làm, bố mẹ không rời xa dù chỉ 1 giây. Lúc nào cũng mong về gần con cái, đi đâu cũng mang các con theo
” Tối trước khi bay, bố gọi vào nói chuyện 30’. Thực ra bố hẹn từ 10 AM, L bảo “Trưa đi bố, con bao nhiêu việc”. Bố chuyển qua 3 PM, L đi massage từ 2 - 8 PM về. Bố than “Bố buồn lắm. Mấy bác bạn bố ai cũng thắc mắc cho con đi làm gì, đáng ra phải ngăn con chứ, tuổi lấy chồng rồi chứ trẻ gì nữa mà trải nghiệm, trong khi đang dịch dã như này. Mẹ nằm mãi không ngủ được bảo cho đi nhà lại vắng tanh, con đi 2 năm về lấy chồng nước ngoài là bố mẹ mất con
”


Lúc dạy Ry học, bố quên lại bảo “Học tốt Tiếng Anh để sau này
du học như dì em nhỉ?”, mẹ lên tiếng “Chả hiểu ông m. Suốt ngày kêu sai lầm vì cho c.L đi du học mà giờ lại hướng cho Ry theo để mất cháu à?”
Mẹ tâm lý lắm, bố/ cô bác hàng xóm/ chú chủ tiệm Thịnh Quang Hà Trung - người đổi tiền cho L 11Y qua bảo “Ở nhà lấy chồng cho gần bố mẹ, đi làm gì nữa. Đi nhiều thế rồi”, mẹ đáp “Cháu nó thích đi, thích trải nghiệm vùng đất mới và số phiêu bạt nên thế” 



Hôm trước khi bay, L qua bà ngoại 1H. Chuẩn bị về, bà đứng dậy bám vào tay nắm cửa rồi bất ngờ quỵ xuống bật khóc
Bà bảo “Nghĩ cháu ở xa 1 mình mà ngồi nhặt rau bà khóc, đi ngủ bà cũng khóc. Biết bao giờ cháu mới về. Sang đó chẳng may nhiễm virus thì ai chăm. Bà già rồi, sống chẳng biết tới bao lâu. Chỉ mong các cháu ở bên, có vợ có chồng, đầy đủ sum họp là bà vui rồi"
Đêm đó, L nhắn 2 người “T không qua US/UK đâu. Tìm người khác đi, đừng chờ t nữa. Với t, gia đình là tất cả. Đi làm 2Y, về t sẽ chăm sóc bà, bố mẹ. Gia đình là tất cả với t. T nợ họ cả cuộc sống này" 



Tội lỗi lớn nhất đời người là bất hiếu. Hãy đối xử thật tốt với gia đình mình. Đó không chỉ là việc nên làm để tỏ lòng hiếu thảo, biết ơn công lao sinh thành, dưỡng dục của cha mẹ mà còn là cách gián tiếp để dạy dỗ các con mình sống có tình, có nghĩa. Bạn đối xử với bố mẹ bạn thế nào, sau này, con bạn sẽ đối xử với bạn y như vậy. Cuộc đời là vô vàn những sự lựa chọn. Bạn có thể chọn hỗn hào, vô tâm với ba mẹ, chọn vô ơn, quên đi công sức của ba mẹ, cũng có thể chọn ai đó và không cần tới ba mẹ. Nhưng ba mẹ mãi chỉ có 1 lựa chọn: Thương yêu lo lắng cho bạn suốt đời.
Sau này bẵng đi 1 thời gian dài trở về, thấy 2 người mắt chân đau đi không vững, nhưng vẫn reo lên khi thấy bóng dáng thân thuộc của cô con gái nhỏ lặng lẽ bước lại gần như thuở còn lẫm chẫm tập đi ngày nào, bạn sẽ khóc, vì biết rằng thời gian để báo đáp 2 người họ không còn nhiều nữa. Chỉ 1' mỗi ngày, nhìn lại những gì ba mẹ đã làm cho ta, nghĩ lại mình đã làm gì cho ba mẹ. Hãy trân trọng những phút giây hiếm có bên họ bởi 1 lúc nào đó, khi ta muốn bên ba nhiều hơn, muốn nói “Con yêu mẹ” thì đã muộn rồi... Vậy nên từ giờ, hãy thương ba mẹ mình hơn L nhé!!!

https://www.youtube.com/watch?v=aMhX5Pd0KIA&ab_channel=LYNRUBYNGUYEN%28%E9%98%AE%E7%A7%80%E7%8E%B2%29
Comments
Post a Comment