Được ngày về sớm, gặp cô bạn người Malay vào 5’ cuối cùng, L gọi với vào trong toilet bảo “M, you finished? It’s my short day today. I am going home now”, M ngay lập tức mở cửa ra chúc “That’s nice, Lyn!





Trên đường về, qua tiệm cơm Ấn, chú bán cơm ngày nào dù đang mải gắp đồ/ đưa tiền cho khách cũng 2 lần giơ tay
“Hi” với L. Tới Allianz building, L ngước lên ngẫm “Đã 6 PM, nếu anh bạn thân k phải WFH thì giờ này đang từ lầu 25 xuống car park để chở L đi ăn tối rồi, không phải đợi cuối tuần qua nhà nhồi L ăn 3 bữa chính, 2 trái chuối, 2 trái táo, 2 ly sữa, bánh mì double cheeses double eggs, bắt uống multi-vitamin, nhai walnuts, pumkin seed mỗi ngày khi L bị hoa mắt chóng mặt mỗi lần đứng dậy nữa. Cả 2 vẫn chưa hiểu sao 1 tháng, L được nuôi tốt như heo lại sút 4kg. Mỗi lần vô bếp đòi giúp ảnh đều bảo "cứ ngồi viết blog/ up FB/ đọc kinh đi khi nào xong t gọi
" Nghĩ lại vẫn buồn cười, đang ngồi xổm chụp hình office building của ảnh, police tới trước mặt hỏi “What’re you doing?”, L giật mình lo lắng “I’m going home”, anh cảnh sát dò la “Where do you work?”, L đáp “Over there” rồi túm váy băng qua đường như bị trộm rượt 



Tới sạp sầu riêng, anh chủ hôm qua nghe L bảo “Will buy next time” tới nay, thấy L gọi nồng nhiệt mà không biết con bé đang canh mùa sầu tháng 8 giá giảm 1/2 xuống 4 đồng/kg
Tới Condo, chú bảo vệ đứng cạnh máy đo nhiệt độ hỏi “Any parcels?”, L xua tay “I have no more”, chú khác - người cho L mượn 10 đồng trả Grab hôm CN do driver không có tiền refund ngồi trong phòng gật gật chỉ
đã tap thẻ cho L lên tầng. Vô thang máy, chú chạc tuổi bố cao to như bố hỏi “You've just moved here?”, L trố mắt
"How do you know?”, chú cười
“Because I have been in Villa Scott for 19 years. I am a local” 





Hôm qua có 3 bé inbox hỏi L cách apply, môi trường làm việc, phúc lợi, lương bổng công ty, L tư vấn thật lòng nghĩ “M liều thật, pass interviews & assessments, nhận offer là nộp hồ sơ visa, nhận vé máy bay, làm theo hướng dẫn cách ly, ở khách sạn 1 tháng, đi làm tới giờ tròn 2.5M ở hometown thứ 4 mà cứ theo tự nhiên, không hề consult ý kiến ai khác. Cuối tuần rồi L coi giấy tờ phát hiện mức lương anh bạn thân gấp 7 lần mình dù hơn L 1Yr thì thấy mình vô dụng, thẫn thờ thất vọng 2D liền
Ảnh ngồi bên an ủi “T k hiểu sao m chọn qua đây trong khi ở VN m có 1 gia đình tuyệt vời, nhà to cửa lớn, đầy đủ tiện nghi như vậy? Bố mẹ sẵn sàng cho m $ đi học. Hãy qua CAN/ US nơi m thích đừng đi làm nữa" Cộng thêm 9H trên công ty được nghe khách kể sắp qua nước này, nước kia khiến L rạo rực muốn bay theo 


L lúc buồn nghĩ “There's always a day called tomorrow”, còn vui thì nhắc bản thân “YOLO. Live like there's no tomorrow”
Cảm giác cái ngày về sớm 1H tiêu tan hết mọi u sầu, vất vả của 4D còn lại trong tuần. L không tiếc qua MY làm việc, chỉ ước mình trẻ thêm 5Yr, được quay lại quá khứ, ra nước ngoài sớm hơn 17Yr để giờ sau 11Yrs, được trải nghiệm nhiều hơn, để tới 24Yr thay vì đi UK L sẽ qua CAN học Master, sau khi có PR mới qua UK học thêm 1 bằng Master nữa. Nhưng có hối tiếc cũng đã muộn màng, hy sinh đời mẹ củng cố đời con, L hứa sẽ cho các con sau này được tự do bay nhảy, sinh hoạt, học tập, làm việc tự do ở khắp nơi trên thế giới, đi tới bất cứ đâu chúng muốn và luôn ở bên ủng hộ, chắp cánh cho chúng bay xa hơn để mỗi năm, thêm 1 tuổi không có đứa trẻ nào cảm thấy hối hận vì những điều mà chúng chưa từng được làm như mẹ chúng nữa... Fighting L ơiii 


Comments
Post a Comment