CUỘC SỐNG TẠI NƠI CÁCH LY 😷

L vừa trải qua 10D9N cách ly thế giới + 2 lần test Covid âm tính trong khách sạn wifi dường như không có khi ngàn người xài chung. Nhưng nhờ không internet, L tạo được thói quen mới và quay lại với sở thích cá nhân mà lâu lắm rồi L đã bỏ quên ✌️
Về tới khách sạn hôm đầu là 11 PM, phải xếp hàng chờ check in, khai forms đủ kiểu 12 AM mới lên phòng. Tắm rửa bôi kem là 1:30 AM. Vừa lạ nhà, vừa nhiều thứ phải lo khiến đầu L đau như búa bổ, vừa hào hứng vì đang đi du lịch 1 mình, chả phải làm gì, chả phải đi đâu. Mỗi tội 1 mình nên không dám coi AXN buổi đêm và gần đi ngủ mới dám đi toilet 😅 Nhìn đống đồ bố mẹ gói, đồ anh hải quan phát ở sân bay (dù L từ chối mà 4 lần anh ý mang bánh, táo, sữa, cookies làm L cảm động đành nhận) mà thấy oải 😑
Sáng báo thức ⏰ 7 AM, việc đầu tiên L làm là ngó ra ngoài trời 🌃âm u mù mịt vì ngày nào cũng mưa -> Bật TV (L thích ồn ào, đến đâu không phải nhà mình bao giờ cũng bật TV cho có tiếng động, vào phòng tắm lúc nào cũng bật nhạc ầm ầm rồi 🎤 hát theo) -> Mở cửa lấy đồ ăn 🍲 -> Bôi kem dưỡng lần lượt -> Đọc Kinh Địa Tạng & Chú Đại Bi 3Hrs. Đọc xong 1 PM cũng là lúc NV khách sạn mang bữa trưa lên, ung dung 🍽 -> filter bộ nhớ máy tính, điện thoại -> Tập trung📝 nhật ký trong tù tới 5 PM -> Đón bữa tối và đắp mặt, tắm rửa trước khi đi tắt đèn đi ngủ lúc 11 PM 😴
Trước khi 🛫 , L show hình Single room cho mẹ coi, diện tích 10m2, Double room 20m2, Master room cũng tương tự nhưng có private toilet, mẹ nằm vắt tay lên trán 🤔 nghĩ “Sang đó lại nhớ nhà thôi, phòng ốc sao rộng bằng nhà mình được” Bố mẹ cứ lo vào khu cách ly khổ, không đủ ăn, đồ dùng tạm bợ mà mở cửa phòng ra, L phải 😳 “Wow” vì choáng ngợp, phòng ốc tiện nghi, điện nước dư thừa. Đọc review, mọi người bảo ở khách sạn 4*, có bạn ở hẳn Marriot 5*, L chả yêu cầu cao vậy. 4* đã cá ngừ, cá thu rồi, 5* ăn cá hồi à? Phòng L hay đối diện hay chung dãy hành lang khoảng 26 phòng kiểu Mường Thanh VN, giá US $1,300/10 ngày rộng 80m2, nước 2 chai 500ml, 10 chai 1.5l, khăn giấy 2 hộp, giấy vệ sinh 6 cuộn, sữa tắm, xà phòng, dầu gội, trà, cafe đều 6 lọ mỗi loại, không room service do tụi L bị coi là patients, nội bất xuất, ngoại bất nhập, 2 ngày NV đặt ga trải giường, chăn mới ngoài cửa, giặt vào thứ 3 & 5. Mọi người sợ cách ly chứ L lại rất thích chỉ cần wifi 3 vạch thì L sẽ rate khách sạn này 10/10 rồi 😁 Ngày ngày đi lại từ đầu đến cuối phòng, xa nhất là ra ngoài cửa, chỉ ăn, ngủ, đọc ebook, coi film, L cảm nhận được mỡ bụng bắt đầu tăng. Chị Ry dặn 😉 “Dì qua khách sạn phải chụp ảnh hình hồ bơi với phòng gym cho con coi đó” mà không biết dì cũng đang mong nhưng có được đâu, chỉ có view phòng là các hồ bơi trong chuỗi biệt thự dưới đường kia thôi 🙁
Sáng thứ 2, bộ Y tế tới đeo vào tay cái vòng kiểm soát như tù nhân, yêu cầu tắm cũng không được tháo (mà đeo vào rồi không tháo ra được), hết cách ly mới được xuống tầng 1, dặn L “không được bước lên thảm đỏ, cần gì gọi front desk mang cho. 2 ngày tới không ai gọi tức là không dính Covid, test lại ngày 8, âm tính lần 2 mới được ra” 👍 Ở sân bay, L mạnh dạn hỏi anh hải quan siêu thân thiện khi hướng dẫn điền form, tick 1 câu là cười 1 lần “Is Covid test hurt?”, ảnh 😁 “Not painful, just uncomfortable” mà L đã dặn chị lấy dịch mũi vs họng “I am scared. Pls put it slowly”, vẫn 🤢 mắc ói cả quãng đường về khách sạn và thốn tới khi ngủ dậy. May rằng lần 2 cũng xong, bố mẹ ơi con âm tính rồiii 😙
Điều L thích nhất là ngày nào cũng được hồi hộp mở đồ ăn ngoài cửa và thưởng thức những món siêu hợp khẩu vị vì không hành, tỏi, gừng, nghệ, mắm tôm 🤞 Bảo sao người VN lại nghiện đồ ăn truyền thống ở đây, về rồi chỉ mong qua lại. Có cơm hơi nhiều và rau hơi ít do đang quen ở nhà nhưng bữa nào cũng trứng & cá, thịt gà nhồi như kiểu họ nghĩ “Ăn đi, tăng cho lắm kg vào sức đề kháng cũng tăng theo”, còn L thì nghĩ “Có hoạt động gì đâu, hết ăn lại ngủ mà xơi nhiều thế” 😵
L từ khi về VN ngày 2 bữa mà bố mẹ cứ lo như hồi đi UK chết đói do mang toàn quần áo, giày dép, sáng hôm sau bị lạc khi tìm đường tới siêu thị 😣 Trước khi bay mẹ nhồi L ghê lắm, bảo “Chịu khó ăn vào qua bên kia không có món này đâu”. Đồng nghiệp cách ly ở Dorset Hotel dặn “Nhớ mang rong biển khô/ rau củ 🥕🥒 sấy vì bên này không có rau đâu” Ai dè khách sạn khác nhau đồ ăn cũng khác nhau. Ấy thế mà L được ăn rau muống, mồng tơi, mướp đắng, cải thảo, cải chip xào (không tỏi) kèm 3 viên tròn mềm như đậu hũ nhưng vị như caramel trứng. cá chiên, gà quay tuy không còn nóng nhưng sauce chua ngọt cay thơm thử 1 lần nhớ mãi không nguôi 😍 Bữa sáng các bạn ý toàn cơm chiên trứng, bữa sáng L được thay đổi từ bánh mì, mì xào, cơm 😌
L chỉ ăn khi đói nên bữa sáng chưa ăn đã tới bữa trưa, trưa vẫn còn nguyên bữa tối đã đến. May có tủ lạnh và phòng mở điều hoà 24/7 nên thức ăn để 2 ngày cũng không hư. Nhiều hôm tính bỏ bữa tối, xong nghĩ hôm nay không ăn hôm sau sẽ thêm suất nữa. Cứ như vậy chỉ vài hôm nữa sẽ full cái tủ lạnh mini. Thế là tối nào cũng cố. Ăn xong nằm dài ra thở hổn hển 😭 đợi xuôi còn tắm. Chả hiểu sao hotel mate đối diện và 2 bên cạnh phòng L ăn tận 3 suất 😳 Welcome letter có mục “Bored with standard meals, try our room service available daily”, L nghĩ sao phải order món khác khi thức ăn ngon như này? Với mẹ chắc không thích vì chỉ ưa gà nhà dai nhanh nhách. Bố chắc sẽ khó chịu khi chỉ cá+gà, không thịt bò/heo. Hơi kỳ nhưng L cảm nhận đồ đây ngon hơn những món L đã từng thưởng thức khi đi du lịch VN 👉 Lý do ở nước ngoài 6Yrs nhưng L đi đâu quen đó, chả mấy khi thèm đồ Việt 😬
Cũng may âm phù dương trợ, từ chuyến bay cho tới giờ lần 2 chuyển về khách sạn gần công ty, mọi thứ với L diễn ra đều may mắn thuận lợi, gặp toàn người tốt giúp đỡ, được phục vụ tận răng không có gì chê trách 🙏 Tự nhủ bản thân “Cuộc sống bây giờ chả phải thiên đường sao? 1 mình nhưng không hề đơn độc 😇 Mỗi người đều chỉ có 24H/D, hãy sử dụng thời gian cho xứng đáng để đến khi trở về không phải hối tiếc vì những thứ mình chưa dám làm, dám thử phải không?" 🙂














































Comments